Tuy Tô Tín thăm dò cẩn thận, hắn chải vuốt những điểm đáng gờ của hai người này nhưng hiện tại đã muộn. 
Huống hồ Tô Tín còn đang hoài nghi một sự kiện, bọn hắn tại sao phải trăm phương ngàn kế hãm hại chính mình? 
Tâm thần chấn động, bỗng nhiên Tô Tín nghĩ tới Thiết Vô Tình đã từng hỏi mình, Dịch Kiếm Môn đạt được lệnh bài như thế nào? 
Một phỏng đoán xuất hiện trong đầu Tô Tín, hắn bật thố ra: “Trong tay các ngươi có hai chìa khóa, thì ra các ngươi ban đầu đã có ba bốn chìa khóa!” 
Cung Thanh Phong kinh ngạc nói: “Ngươi đoán được việc này? Chậc chậc, Tô Tín, ngươi quả nhiên không tầm thường, ngươi đoán đúng rồi, trước kia chúng ta có bốn chìa khóa.” 
“Những năm qua Giang sư thúc thông qua các loại thủ đoạn tìm được các chìa khóa lưu lạc ra ngoài, một cái cuối cùng nằm trong Dịch Kiếm Môn, chúng ta không có biện pháp lấy được, cũng chỉ có thể thông qua loại phương thức này lấy nó mà thôi.” 
Hắn vừa nói ra lời này sắc mặt Phương Đông Đình lập tức biến đổi, bởi vì chìa khóa của hắn mới vừa thu trong mấy năm gần đây.. 
Sắc mặt Tưởng Nguyên Đông và Nguyễn Minh Nguyệt cũng giống như Phương Đông Đình, đều không đẹp mắt chút nào. 
Bọn họ là người địa phương Tương Nam, càng biết rõ bảo tàng của Cuồng Sư Đỗ Nguyên Thánh trân quý. 
Sau khi đạt được chìa khóa, ba nhà này sẽ phái đệ tử dòng chính tới đây, không nghĩ tới lúc này lại lâm vào trong tính toán 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943940/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.