Chương trước
Chương sau
Ba người cùng vây công Tô Tín, kết quả lại bị Tô Tín một người một kiếm trọng thương hai người, còn lại một Trương Nghiễm bị dọa nhận thua, loại kết quả này làm cho đám người Yến Trọng Hằng xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.

Đám người vây xem tại nơi này, mặc kệ là võ giả thành Thương Sơn hay võ giả tên ngoài đều trầm trồ khen hay, bọn họ chỉ nghị luận Tô Tín cường đại đến cỡ nào cỡ nào, cường giả Nhân Bảng không hổ với danh xưng các loại, những việc này càng làm sắc mặt Yến Trọng Hằng càng thêm khó coi.

Tô Tín thu kiếm, hắn mỉm cười nói: “Như thế nào đây? Còn muốn đánh nữa hay không? Nếu muốn đánh nữa Mạnh Thanh Trạch ta tùy thời phụng bồi, cho dù sáu người ta cũng tiếp hết”

“Đi!”

Yến Trọng Hằng oán hận nhìn Tô Tín sau đó quay người rời đi.

Những người khác cũng biết hiện tại có đánh với Tô Tín cũng không chiếm được tiện nghi, ngược lại còn làm bản thân mình mất mặt cho nên rời đi.

Tô Tín quay người trở lại bên cạnh đám người Yến Khuynh Tuyết và cười ha ha nói: “Được rồi, bọn chúng đã biết lợi hại, ta đoán trong thời gian ngắn bọn chúng cũng không dám gây ra chuyện gì đâu.

Yến Khuynh Tuyết gật đầu, trên mặt nở nụ cười sáng lạn.

Trải qua thời gian rất lâu, nàng không có cảm thấy nhẹ nhõm như hiện tại.

Đám người Lương bá vô cùng hưng phấn, quả nhiên thực lực Tô Tín danh bất hư truyền, đám cường giả thủ hạ Yến Trọng Hằng chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi, hoàn toàn không chịu nổi một kích.

Nơi này không phải là nơi nói chuyện, Yến Khuynh Tuyết quay trở lại trạch viện và bảo A Nhượng cùng tiểu nha hoàn tổ chức tiệc rượu tẩy trần cho Tô Tín=, nàng cùng Lương bá đang nói chuyện với Tô Tín.

Dọc theo con đường này Tô Tín cũng không có nhàn rỗi, hắn có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu cần học hỏi, cũng làm cho hắn hoàn toàn nắm giữ lực lượng cảnh giới Tiên Thiên.

Đồng thời Tô Tín cũng chứng minh là đúng một phỏng đoán của hắn, đó chính là công pháp vũ kỹ mình rút thưởng cũng có sinh ra biến hóa nhất định.

Công pháp vũ kỹ là chết, người là sống.

Cùng một bộ công pháp mà người luyện không giống nhau sẽ có kết quả khác nhau, càng không cần nói hoàn cảnh tu luyện cũng khác nhau.

Cũng tỷ như Đoàn gia kiếm pháp trong nguyên tác tính toán là một bộ kiếm pháp không tệ, trong tay Tô Tín lại kiếm khí tung hoành, gần như không nhìn thấy bóng dáng ban đầu, vũ kỹ như vậy có thể gọi là Đoàn gia kiếm pháp sao?

Nhưng trên thực tế kiếm pháp vẫn là kiếm pháp, sử dụng trong hoàn cảnh khác nhau sẽ có hoàn cảnh khác nhau.

Trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, Lục Mạch Thần Kiếm, Hỏa Diễm Đao có thể làm chân khí người sử dụng phóng ra ngoài, thực lực những người thi triển sẽ thế nào? Nhân vật chính Đoàn Dự, Thổ Phiên quốc sư Cưu Ma Trí...

Ném những võ giả thế giới này đạt cảnh giới Tiên Thiên chân khí phóng ra ngoài vào trong thế giới Thiên Long Bát Bộ, bảo bọn họ đối chiến với Cưu Ma Trí, chết nhất định là bọn họ.

Bởi vì nội lực của bọn họ áp súc tới mức độ của thế giới Thiên Long Bát Bộ nhưng thực lực của bọn họ phát huy không tới cảnh giới nhị lưu.

Đẳng cấp năng lượng của cảnh giới khác nhau, phương pháp sử dụng năng lượng khác nhau, đây cũng là lý giải của Tô Tín.

Trong cùng cảnh giới Hậu Thiên, hắn sử dụng tiêu hao phẩm Hỏa Diễm Đao phóng ra đao mang vài thước, một kích miểu sát võ giả Tiên Thiên.

Hắn hiện tại có được Hỏa Diễm Đao thậm chí có thể chém ra đao mang dài một trượng.

Nếu là nguyên thần tam cảnh thi triển Hỏa Diễm Đao có thể chém đứt núi sông.

Hiện tại Tô Tín đã cơ bản xác nhận hệ thống đánh đánh đẳng cấp công pháp cũng chỉ phát huy ra uy năng của vũ kỹ tại thế giới này.

Công pháp cũng như thế, phải biết rằng thế giới này còn có nguyên khí thiên địa tồn tại.

Võ giả Tiên Thiên có thể thu nạp nguyên khí thiên địa cho mình dùng, cường giả nguyên thần tam cảnh có thể mượn uy năng thiên địa gia tăng thực lực bản thân mình.

Nội công tâm pháp được nguyên khí thiên địa gia trì cho nên nó càng ngày càng cường đại hơn, đương nhiên đây chỉ là sử dụng, ví dụ như Long Tượng Bàn Nhược Công chính là như thế.

Trong thế giới Anh Hùng Xạ Điêu, nơi đó nguyê khí thiên địa liên hệ với thọ nguyên, Long Tượng Bàn Nhược Công không cách nào tu luyện đến đại thành, nhưng ở chỗ này có đầy đủ nguyên khí thiên địa cung cấp võ giả hấp thụ, hơn nữa không cần lo lắng thọ nguyên.

Nếu thọ nguyên võ giả Tiên Thiên không có ngoài ý muốn sẽ hơn trăm năm, càng có một ít võ giả bước vào Thiên Thần Cung nếu không bị trọng thương, thậm chí có thể đạt tới gần hai trăm năm.

Cường giả Nguyên Thần Cảnh khẳng định có thọ nguyên hơn hai trăm năm, có thời gian dài như vậy, cho dù người có tư chất ngu dốt cũng có thể tu hành Long Tượng Bàn Nhược Công tới đại thành.

Nghĩ thông suốt điểm này, về sau Tô Tín chọn lựa chông pháp liền có thể tận lực chọn lựa những công pháp thích hợp với bản thân, có khả năng phát huy tác dụng lớn nhất.

Trên đường đi tự hỏi cũng tới nhà Yến Khuynh Tuyết.

Nơi ở của Yến Khuynh Tuyết chỉ là phủ đệ nhỏ mà thôi.

Trong nơi này có mười tòa nhà, còn có các loại đình đài lầu các, hoa viên nước chảy, cái gì cần có đều có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.