Lấy vật đổi vật, Huyền Nguyên Trọng Thiết có thể bán với giá gấp ba lần bình thường.
Nhưng gấp ba lần như vậy chính là ba triệu lượng bạch ngân, các châu phủ trong Tương Nam thu thuế một năm cũng chỉ có bao nhiêu đó, Yến Thư Hằng đi chuyến này có thể nói là một vốn bốn lời.
Tô Tín gõ gõ cái bàn, đột nhiên hỏi: “Ngàn cân Huyền Nguyên Trọng Thiết là một khối hay mấy khối?”
Lương bá có pâần không rõ vì sao Tô Tín nói như vậy, hắn vô ý thức nói: “Là một khối, không có bị chia nhỏ ra.
Nghe được Lương bá nói như thế, Tô Tín cười lớn, nói: “Lần này Yến Thư Hằng sẽ biến khéo thành vụng, hắn sẽ không bán được Huyền Nguyên Trọng Thiết, không, hẳn phải nói hắn không thể bán Huyền Nguyên Trọng Thiết trong năm nay.”
Vẻ mặt mọi người biến thành khó hiểu, không biết Tô Tín nói như vậy có ý gì, lúc này Niếp Phương lại cười ha ha nói: “Ta hiểu rồi, xem ra đại công tử lần này thông minh quá sẽ bị thông minh hại, không ngờ hắn lại xem nhẹ chuyện quan trọng như thế.”
“Ta nói các ngươi đừng có thừa nước đục thả câu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Hồng Liệt Đào sốt ruột hỏi.
Tô Tín chỉa chỉa Niếp Phương: “Vấn đề này nên hỏi Nhiếp huynh đi, dù sao hắn là chuyên gia mà.”
Niếp Phương dương dương đắc ý nói: “Nguyên nhân cụ thể nha, như vậy phải nói từ đặc tính của Huyền Nguyên Trọng Thiết, muốn đề luyện Huyền Nguyên Trọng Thiết trong khoáng thạch cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943764/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.