Chương trước
Chương sau
Lấy vật đổi vật, Huyền Nguyên Trọng Thiết có thể bán với giá gấp ba lần bình thường.

Nhưng gấp ba lần như vậy chính là ba triệu lượng bạch ngân, các châu phủ trong Tương Nam thu thuế một năm cũng chỉ có bao nhiêu đó, Yến Thư Hằng đi chuyến này có thể nói là một vốn bốn lời.

Tô Tín gõ gõ cái bàn, đột nhiên hỏi: “Ngàn cân Huyền Nguyên Trọng Thiết là một khối hay mấy khối?”

Lương bá có pâần không rõ vì sao Tô Tín nói như vậy, hắn vô ý thức nói: “Là một khối, không có bị chia nhỏ ra.

Nghe được Lương bá nói như thế, Tô Tín cười lớn, nói: “Lần này Yến Thư Hằng sẽ biến khéo thành vụng, hắn sẽ không bán được Huyền Nguyên Trọng Thiết, không, hẳn phải nói hắn không thể bán Huyền Nguyên Trọng Thiết trong năm nay.”

Vẻ mặt mọi người biến thành khó hiểu, không biết Tô Tín nói như vậy có ý gì, lúc này Niếp Phương lại cười ha ha nói: “Ta hiểu rồi, xem ra đại công tử lần này thông minh quá sẽ bị thông minh hại, không ngờ hắn lại xem nhẹ chuyện quan trọng như thế.”

“Ta nói các ngươi đừng có thừa nước đục thả câu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Hồng Liệt Đào sốt ruột hỏi.

Tô Tín chỉa chỉa Niếp Phương: “Vấn đề này nên hỏi Nhiếp huynh đi, dù sao hắn là chuyên gia mà.”

Niếp Phương dương dương đắc ý nói: “Nguyên nhân cụ thể nha, như vậy phải nói từ đặc tính của Huyền Nguyên Trọng Thiết, muốn đề luyện Huyền Nguyên Trọng Thiết trong khoáng thạch cũng chỉ có thể luyện chế mà thôi, sau khi luyện chế phải nấu lại, khi đó tính cứng rắn của Huyền Nguyên Trọng Thiết giảm mạnh, thậm chí cũng biến thành thép tinh bình thường.”

Hồng Liệt Đào nghi ngờ nói: “Chuyện này có quan hệ gì với việc bán Huyền Nguyên Trọng Thiết?”

Niếp Phương nói: “Đây chính là một vạn cân Huyền Nguyên Trọng Thiết, hơn nữa là một khối nguyên vẹn, cho nên căn bản không cách nào tiến hành dung luyện một lần sau đó luyện thành khối nhỏ, bọn chúng dám làm như thế, khối Huyền Nguyên Trọng Thiết này sẽ bị lãng phí.”

“Nếu như bọn chúng không dung luyện một lần, đợi đến lúc đám thương nhân Trung Nguyên tới nơi này, ai có thể tốn ba triệu lượng bạch ngân thậm chí là vật tư đồng giá trao đổi Huyền Nguyên Trọng Thiết chứ?”

“Chúng ta ngây ngốc trong thành Thương Sơn hơn mười năm nhưng chư bao giờ gặp qua thương nhân có thủ bút lớn như thế, thương nhân có cả triệu lượng bạch ngân trong tay chỉ là số ít.”

“Một ít thương đội có bối cảnh tông môn võ lâm Trung Nguyên đúng là có tiền, đáng tiếc bọn chúng đến Tương Nam chỉ mua được thứ trong quy định, bọn chúng muốn mua một khố Huyền Nguyên Trọng Thiết lớn như thế cũng phải quay về tông môn báo cáo, đến lúc đó nhanh cũng mất vài tháng, đến lúc đó việc tranh đoạt vị trí người thừa kế cũng kết thúc rồi.”

“Ta đoán khối Huyền Nguyên Trọng Thiết này là do Danh Kiếm Sơn Trang cố ý đề luyện ra, bọn họ muốn sử dụng rèn ra hơn trăm thanh binh khí, lúc này mới làm ra một khối lớn như vậy.”

“Trong Danh Kiếm Sơn Trang cũng có Huyền Nguyên Trọng Thiết khối nhỏ, dù sao một mình rèn binh khí cần gia nhận đồ vật có sức nặng khác nhau, không thể luyện chế binh khí giống nhau được.”

“Thật không biết có phải đại công tử và thủ hạ dưới trướng hắn muốn tạo thành hiệu quả rung động hay không, hắn lấy khối lớn nhất như vậy chẳng khác gì biến khéo thành vụn.”

Nghe Niếp Phương giải thích như vậy, mọi người lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, thì ra Mạnh công tử nói là có ý này, hiệu quả đúng như Niếp Phương nói, như vậy Yến Thư Hằng thật sự biến khéo thành vụng.

Nhưng lúc này Đào Thiên lại nghi vấn nói: “Không thể dung luyên thành khối nhỏ, dùng binh khí cắt bỏ không được sao?”

Niếp Phương cười hắc hắc nói: “Lão Đào, ngươi nói là suy nghĩ của người bình thường, Huyền Nguyên Trọng Thiết là tài liệu luyện chế binh khí nhập phẩm, ngay cả binh khí hoàng cấp và huyền cấp đều cần có nó.”

“Muốn dùng binh khí cắt bỏ, cho dù ngươi cầm một thanh binh khí hoàng cấp cũng không thể cắt được một khối đâu.”

“Binh khí địa cấp còn có khả năng, ngươi nhìn khắp tông môn võ lâm Tương Nam có bao nhiêu nhà có binh khí địa cấp? Cho dù bọn họ có binh khí địa cấp nhưng cam lòng chém vào cục sắt hay không? Sẽ không sợ tổn thương binh khí? Binh khí địa cấp hư hao không dễ dàng sửa chữa đâu.”

Đào Thiên có chút không phục nói: “Vạn nhất Yến Thư Hằng lại nhờ Thương Lan cốc Mạc sau lưng hắn mua lại Huyền Nguyên Trọng Thiết thì sao?”

Niếp Phương không có trả lời, Yến Khuynh Tuyết đã nói trước: “Nếu như vậy phụ thân sẽ không bỏ qua cho hắn.”

“Nếu như Yến Thư Hằng thật bảo Thương Lan cốc Mạc gia ra tay, như âậy cũng không phải hắn so đấu năng lực kiếm tiền, mà là so đấu thế lực sau lưng cường đại, loại tình huống này xuất hiện, cái gọi là tỷ thí người thừa kế có ý nghĩa hay sao?”

Nếu làm như vậy thì bọn họ cần tỷ thí làm gì, hiện tại mọi người lại bội phục tâm tư Mạnh công tử tinh tế.

Niếp Phương cũng biết đặc tính của Huyền Nguyên Trọng Thiết, đoán chừng người Yến Thư Hằng cũng biết nhưng bọn họ không kịp phản ứng, ngược lại Tô Tín là người ngoài nghề vừa nhìn đã nhận ra.

“Được rồi, chuyện này đã kết thúc, ngàn vạn đừng truyền tin tức này cho đám người Yến Thư Hằng biết rõ.”

Tô Tín dặn dò.

Nếu như hiện tại Yến Thư Hằng biết rõ chuyện này, khó bảo toàn hắn không mượn nhờ quan hệ của Mạc gia âm thầm liên lạc một ít đại phái Trung Nguyên kịp thời mang bạc hoặc vật tư đồng giá tới trao đổi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.