Nhìn thấy tiểu thư nhà mình ngây ngốc không nói lời nào, Lục Ly đẩy âẩy Yến Khuynh Tuyết.
Yến Khuynh Tuyết cười cười, nàng đi tới bên cạnh Tô Tín và nói: “Mạnh công tử, ta có thể đạt được vị trí người thừa kế thì công lao của ngươi lớn nhất, nói thật ta cũng không biết nên cảm tạ ngươi thế nào.”
Tô Tín nói khẽ: “Yến tiểu thư, ngươi đừng vội cảm tạ ta, vấn đề này còn chưa xong đâu.”
Yến Khuynh Tuyết sững sờ: “Ngày mai phụ thân muốn tuyên bố ta trở thành người thừa kế thành chủ, chẳng lẽ còn có biến cố hay sao?”
Tô Tín nói: “Ta nói một chuyện để các ngươi hiểu rõ, trước Đại Chu vương triều chính là Đông Tấn hùng bá thiên hạ tám trăm năm, nhưng sau Huệ Văn Đế bảy trăm năm trước, hoàng đế mỗi triều đại xuất thân không phải thái tử, mỗi lần hoàng quyền thay đổi đều là một lần giết chóc.”
Tô Tín nói ra lời này làm mọi người hiểu rõ.
Ngay cả vị trí thái tử còn bị lật đổ, huống chi chỉ là một cái vị trí người thừa kế thành chủ nhỏ nhoi.
Thực lực đám người Yến Trọng Hằng còn mạnh hơn Yến Khuynh Tuyết, bọn họ cam tâm nhìn thế hệ nữ lưu làm thành chủ ngồi lên đầu bọn họ?
Lục Ly và A Nhượng lo lắng nói: “Vậy làm sao bây giờ?”
Tô Tín không sao cả: “Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn, cầm được vị trí thành chủ mới có lợi với chúng ta, tối thiểu trên danh phận chúng ta chiếm cứ đại nghĩa.”
Yến Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943755/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.