Chương trước
Chương sau
Xích Âm Chưởng Đoạn Hành chính là cường giả Linh Khiếu Cảnh uy tín lâu năm.

Võ giả lớn tuổi như hắn đại bộ phận đều tử bỏ trùng kích Linh Khiếu Cảnh lên cảnh giới cao hơn, dù sao lấy tuổi bọn họ mà nói, dũng mãnh cấp tiến sẽ trả giá bằng tử vong.

Nhưng buông tha chuẩn bị trùng kích khiếu huyệt không có nghĩa bọn họ sẽ dừng tu luyện.

Sức chiến đấu có quan hệ với cảnh giới nhưng trong cùng cảnh giới sức chiến đấu lại là thứ phân thắng bại.

Loại người như Đoạn Hành đã chuẩn bị buông tha tiến lên thêm một bước, thời gian còn lại bọn họ sẽ tiến hành gia tăng sức chiến đấu của bản thân.

Có thể nói từ sức chiến đấu, cho dù bọn họ không có tư cách leo lên Nhân Bảng nhưng tự nhận sức chiến đấu của mình không kém cường giả Nhân Bảng bao nhiêu.

Cho nên đối mặt Tô Tín là cường giả Nhân Bảng tiếng tăm lừng lẫy tại Tương Nam, hắn sẽ không do dự ra tay, tay phải oanh kích phía trước, lúc này hỏa diễm nóng bỏng bao phủ chưởng lực của hắn, lúc đánh ra liền có hai lực lượng nóng lạnh đan xen dung hợp với nhau, từ đó chưởng lực sinh ra lực phá hoại cực lớn.

Oanh!

Tiếng long ngâm vang lên, kiếm quang huyết sắc của Tô Tín va chạm với Xích Âm Chưởng nhưng kiếm quang vẫn không ngừng bay thẳng về phía Đoạn Hành.

Tô Tín phát huy lực lượng Huyết Hà Thần Kiếm đạt tới mức tận cùng, kiếm quang huyết sắc hóa thành huyết khí ngập trời và cuốn lấy Đoạn Hành.

Hắn liên tục sử dụng Xích Âm Chưởng oanh kích huyết khí, sắc mặt Đoạn Hành biến hóa liên tục, thực lực Tô Tín hoàn toàn vượt qua hắn tưởng tượng, thậm chí thời điểm đối mặt Tô Tín thì hắn có cảm giác như đang đối mặt với Địch Vân Phi!

Đúng vậy, Đoạn Hành là thủ hạ bị Địch Vân Phi thu phục khi tới Tương Nam, hơn nữa là người duy nhất đã giao thủ với Địch Vân Phi.

Như Khổng Thu Nhân, Vụ Ẩn Giao Long Bàng Phi Vân đều chủ động tìm tới nương tựa, mà Bách Độc Đồng Tử, Lưu Bách Tuế nhìn thấy Địch Vân Phi tự mình tới mời chào cho nên đầu nhập dưới trướng.

Chỉ có Đoạn Hành là người độc hành trải qua giao thủ với Địch Vân Phi một phen mới đồng ý gia nhập dưới trướng.

Hiện tại đối mặt Tô Tín, Đoạn Hành lại có cảm giác đối mặt Địch Vân Phi, đều là người trẻ tuổi như vậy nhưng thực lực thâm bất khả trắc, trực tiếp đánh hắn không ngốc đầu lên nổi.

Kiếm quang tới trước người, Đoạn Hành tức giận quát một tiếng, hai tay bắn ra hào quang màu đỏ đầy yêu dị, biến đổi thành màu xanh lam rực rỡ.

Lúc này chưởng lực mang theo lực lượng âm dương đánh tới, nó đánh nát kiếm quang Huyết Hà Thần Kiếm nhưng tơ máu trên Du Long Kiếm giống như vật sống, tơ máu không ngừng vặn vẹo trên thân kiếm và đâm về phía Đoạn Hành, dường như trong tay Tô Tín không phải là kiếm, một đám tơ máu giống như con trùng còn sống.

“Ngừng cho ta!”

Đoạn Hành nổi giận gầm lên một tiếng, chân khí toàn thân bộc phát cực mạnh, khí tức âm hàn cùng cực nóng bao phủ phạm vi mấy trượng chung quanh, ngọn lửa không tên màu đen xuất hiện, gạch xanh vỡ ra, bên ngoài gạch xanh còn có một đám băng sương lạnh giá bao phủ.

Hai tay hắn khép lại, hắn dùng tay không bắt lấy thân Du Long Kiếm.

Cảm nhận được lực lượng trên Du Long Kiếm dần dần suy yếu, Đoạn Hành lúc này thở ra một hơi.

Nhưng lúc hắn nhìn thấy Tô Tín vươn tay trái điểm tới một chỉ.

Trên ngón trỏ mang theo huyết quang sáng ngời và đâm thẳng về phía trước, đâm vào trán Đoạn Hành, lúc này tiếng trầm đục vang lên, chất lỏng màu trắng trong đầu hắn chảy ra khỏi lỗ thủng, thân thể Đoạn Hành ngã xuống đất.

Tô Tín thu kiếm, hắn quay người đi tới nhà Bách Độc Đồng Tử.

Những võ giả Tương Nam đang đứng xem cuộc chiến kinh ngạc đến ngây người, Tô Tín một chiêu miểu sát Lưu Bách Tuế có thể nói Lưu Bách Tuế khinh địch, hơn nữa thực lực Lưu Bách Tuế mạnh nhưng hắn chỉ xếp trung bình trong võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh trong Tương Nam mà thôi.

Nhưng Xích Âm Chưởng Đoạn Hành chính là độc hành khách đại danh đỉnh đỉnh, hắn cực kỳ cường đại trong cùng cấp bậc.

Hơn nữa mọi người đều biết hắn đã giao thủ với Địch Vân Phi, kết quả hiện tại Đoạn Hành bị Tô Tín giết quá dễ dàng, Tô Tín cường đại tới cỡ nào?

Có người nghi ngờ nói: “Tô Tín chẳng qua chỉ đứng một trăm lẻ năm trên Nhân Bảng mà thôi, hơn nữa hắn dùng khoái kiếm nổi danh, nhưng thực lực của hắn hiện tại quá mạnh, tại sao ta có cảm giác hắn có thể sánh ngang Địch công tử?”

“Hơn nữa kiếm quang màu đỏ kia quá mức khủng bố, Nhân Bảng lúc trước không có ghi lại những thứ này ah.”

Có người cười lạnh nói: “Nhân Bảng một tháng xuất bản một lần, Tô Tín đã có một năm không xuất hiện trên giang hồ, ai biết hắn gặp được cái gì trong một năm qua, hắn có kỳ ngộ thì sao?”

“Huống hồ thời điểm hắn đứng vị trí một trăm lẻ năm trên Nhân Bảng cũng chỉ có cảnh giới Hậu Thiên mà thôi, nhưng hiện tại hắn đã là Tiên Thiên Linh Khiếu Cảnh, việc này sẽ như nhau sao?”

Những võ giả khác cũng âm thầm gật đầu, trong lòng đang nói thầm Tô Tín một năm qua đã gặp được kỳ ngộ nào đó, nếu không hắn cũng không có thực lực biến thái như vậy.

Trong truyền thuyết giang hồ, người bị kẻ thù đuổi giết đến tuyệt cảnh sau đó nhảy núi, nhảy sông, nhảy sơn động sẽ gặp được đủ loại kỳ ngộ, hoặc là linh đan diệu dược, hoặc là thần công bí tịch, còn có lão tiền bối ẩn cư giang hồ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.