Chương trước
Chương sau
Nhìn Bàng Phi Vân và Trần gia chủ đang đi tới gần mình, Tô Tín lúc này cười lạnh, chuẩn bị tùy thời tiến vào hệ thống hối đoái tiêu hao phẩm.

Mặc dù Tô Tín lúc trước nắm chắc đánh bại Địch Vân Phi nhưng hắn không có nắm chắ thanh lý đám thủ hạ của Địch Vân Phi như Bàng Phi Vân.

Nếu là lúc toàn thịnh, cho dù đám người này cùng tiến lên thì Tô Tín cũng không sợ, thời điểm này có hai tên võ giả Linh Khiếu Cảnh và hơn mười tên võ giả cảnh giới Tiên Thiên nhìn chằm chằm, như vậy hắn phải sử dụng át chủ bài.

Thời điểm Tô Tín muốn hối đoái một môn tiêu hao phẩm thì có một đạo kiếm khí đánh tới trước mặt Bàng Phi Vân và Trần gia chủ, kiếm ý cường đại làm da đầu hai người bọn họ như tróc ra ngoài.

Lúc này có một nữ tử khí chất xuất trần chậm rãi đi tới, nàng nói: “Đơn đấu không lại nên định quần công sao? Việc này không hợp quy củ ah.”

Nhìn thấy nữ tử xuất hiện, Tô Tín lập tức sững sờ, tại sao nàng ở đây?

Đám người Bàng Phi Vân nhìn nữ tử và có cảm giác áp lực nặng nề, thậm chíáp lực còn lớn hơn cả khi đối mặt với Địch Vân Phi và Tô Tín!

Sau khi nữ tử hiện thân, dường như Địch Vân Phi cũng khôi phục tinh thần sau khi bị Tô Tín đánh bại, hắn lạnh lùng nói: “Tạ Chỉ Yến! Tại sao ngươi tới đây?”

Nữ tử áo vàng chính là Dịch Kiếm Môn Tạ Chỉ Yến, một năm không gặp, khí tức trên người nàng cường đại hơn không ít, thậm chí làm cho Tô Tín cảm giác một tia áp lực.

Những người khác nghe tên Tạ Chỉ Yến liền hít sâu một hơi, đây chính là Tạ Chỉ Yến ah, Nhân Bảng bài danh hai mươi mốt ‘ Cửu Kiếp Việt Nữ ’ Tạ Chỉ Yến, đệ tử duy nhất của môn chủ Dịch Kiếm Môn ‘ Huyền Tâm Kiếm Chủ ’ Mạnh Kinh Tiên, địa vị không dưới Địch Vân Phi.

Quan trọng nhất là thực lực của nàng.

Người hiểu hiện chuyện tự phân chia bài danh Nhân Bảng thành mấy giai đoạn.

Một là bài danh sau bảy mươi đến một trăm lẻ tám, võ giả Nhân Bảng giai đoạn này biến hóa nhiều nhất, cho nên thực lực cũng là yếu nhất.

Giai đoạn hai là từ ba mươi tới bảy mươi, võ giả Nhân Bảng có thể đi vào giai đoạn này hoặc là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, hoặc là sau lưng có bối cảnh thế lực cường đại.

Giai đoạn thứ ba là từ thứ mươi tới ba mươi, võ giả Nhân Bảng cấp âậc này không thể dùng cảnh giới mà cân nhắc, toàn bộ bằng vào thực lực bản thân nói chuyện.

Về phần top mười Nhân Bảng chính là nhân vật thủ lĩnh thời đại, từ trước tới nay, chỉ cần võ giả top mười Nhân Bảng không chết trẻ thì chắc chắn mười phần đột phá Nguyên Thần Cảnh.

Tạ Chỉ Yến vào một năm trước bởi vì đánh chết Giang Lăng xếp hạng ba mươi mốt Nhân Bảng, thời gian một năm nàng xếp hạng hai mươi mốt, đây chính là nhân vật trẻ tuổi phong vân của võ lâm hiện tại.

Nhìn Địch Vân Phi, Tạ Chỉ Yến lạnh nhạt nói: “Tương Nam cũng không phải địa bàn của Tranh Kiếm Minh các ngươi, tại sao ta không thể tới?”

Vừa mới dứt lời, Tạ Chỉ Yến quay đầu nhìn Tô Tín, nàng tươi cười vui vẻ: “Tô Tín, lại gặp mặt, Hinh Nhi rất nhớ ngươi.”

Nghe được Tạ Chỉ Yến nói như thế làm võ giả chung quanh trố mắt nhìn, Dịch Kiếm Môn ‘ Cửu Kiếp Việt Nữ ’ Tạ Chỉ Yến vậy mà quen biết Tô Tín? Nghe ngữ khí nói chuyện giống như rất thân quen.

Địch Vân Phi hừ lạnh một tiếng, có Tạ Chỉ Yến ở nơi này, cho dù hắn muốn đối phó Tô Tín cũng không làm được.

Nữ nhân này cho hắn cảm giác còn đáng sợ hơn Tô Tín vừa đánh bại mình.

“Chúng ta đi!”

Địch Vân Phi nói một tiếng, hắn không cam lòng mang người rời đi.

Người chung quanh thấy Địch Vân Phi rời đi, bọn họ cũng giải tán.

Xem náo nhiệt xong còn không rời đi, khó bảo toàn Tô Tín sẽ không tức giận, bọn họ không có khả năng thừa nhận lửa giận của đại gia này, huống hồ bên cạnh hắn còn có một Tạ Chỉ Yến bài danh hai mươi mốt Nhân Bảng.

Trên đường cái không phải nơi nói chuyện, Tô Tín cùng Tạ Chỉ Yến tìm tửu quán, sau khi bao một gian phòng, hắn không kịp ngồi xuống liền hỏi: “Hinh Nhi tại Dịch Kiếm Môn như thế nào rồi?”

Tạ Chỉ Yến mỉm cười vui vẻ, nói: “Ngươi không cần lo lắng, Hinh Nhi tại Dịch Kiếm Môn rất tốt, sư phụ ta đang bế quan nên không tiện dạy đệ tử, hắn đã thu Hinh Nhi làm đệ tử chánh thức, nhưng trên thực tế là do mấy vị trưởng lão dạy bảo.”

“Thiên phú Hinh Nhi không tệ, nàng cũng thành thục nhu thuận, rất được các vị trưởng lão ưa thích, hơn nữa nàng bởi vì trời sinh kiếm tâm cho nên tu hành kiếm đạo rất nhanh, lúc này mới một năm đã có thể so sánh với đệ tử tu hành bốn năm a.”

Tô Tín gật gật đầu, biết được Hinh Nhi bình an vô sự thì hắn an tâm.

Kỳ thật hắn lúc trước giao Hinh Nhi cho Dịch Kiếm Môn, không chỉ vì Tạ Chỉ Yến, cũng bởi vì hắn từ trên người đám người Tiểu Thất liền nhìn thấy bầu không khí chỉnh thể của Dịch Kiếm Môn.

Tiểu Thất trên người bọn họ tuy nhiên cũng có được cái loại nầy đại phái đệ tử ngạo khí, nhưng lại không như vậy làm cho người ta chán ghét, cũng nhìn không tới bao nhiêu lục đục với nhau hào khí.

Đám người Tiểu Thất là đệ tử trẻ tuổi có thể được Dịch Kiếm Môn dạy bảo xuất sắc như thế, Hinh Nhi gia nhập cũng làm Tô Tín an tâm.

Nếu bầu không khí trong Dịch Kiếm Môn giống như Thanh Thành kiếm phái, tràn ngập các loại lục đục với nhau, Tô Tín thà rằng mang theo Hinh Nhi chạy trốn tới chân trời góc biển cũng sẽ không cho nàng gia nhập Dịch Kiếm Môn.

“Đúng rồi, lần này ngươi tới Tương Nam làm cái gì?”

Tô Tín hỏi.

Tương Nam với những đại phái Trung Nguyên mà nói là nơi man hoang cằn cỗi, bọn họ phái người tới đây đều có mục đích.

Ví dụ như đám người Địch Vân Phi lần này, bởi vì đặc sản Nam Man tại Tương Nam tăng giá trên trời, tông môn sau lưng bọn họ mượn Tương Nam tôi luyện đệ tử cũng là một nhân tố quan trọng nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.