Chương trước
Chương sau
Mọi người liền tranh thủ sao chép tin tức về Tô Tín, người thông minh liền đưa Nhân Bảng kỳ này tới Thanh Thành kiếm phái.

Bon họ không quên một năm trước Tô Tín có thể lên Nhân Bảng là vì giết Phương Đông Đình thượng vị.

Hiện tại qua một năm, Thanh Thành kiếm phái các ngươi nhiều tiền treo thưởng Hắc bảng lấy mạng người ta, kết quả người ta không có bị cái gì, còn luyện một thân võ công quay lại giang hồ, nhảy lên vị trí năm mươi bốn Nhân Bảng, loại chuyện này chính là vẽ mặt.

Đồng thời những người truyền bá Nhân Bảng này đưa tin, tin tức như vậy sẽ truyền khắp võ lâm trong thời gian mười ngày, cũng không biết bọn họ làm sao làm nhanh như vậy.

Lúc này tại phòng nghị sự Hoa Âm sơn tại Tương Nam, vài tên võ giả đang ngồi phía dưới, ở chủ vị không phải nhị trại chủ Hoa Âm sơn ‘ Âm Quỷ Đao ’ Hàn Nghiễm, mà là một người trẻ tuổi dung mạo như ngọc.

Người trẻ tuổi kia chỉ trên dưới hai mươi, mặc trên người một thân hoa phục màu vàng nhạt, đầu đội mũ miện, cách ăn mặc giống như triều đại khác.

Người này chính là đệ tử dòng chính Thượng Quan thế gia, Thượng Quan Ngạn Khanh.

Tam trại chủ ‘ Âm Quỷ Đao ’ Hàn Quang, tứ trại chủ ‘ Địa Lưu Nhận ’ Ngô Tam Trùng, bát trại chủ ‘ Dạ Lang ’ Chu Thắng đều có mặt tại đây.

Bên tai phải hắn còn có vài tên võ giả trẻ tuổi, xem ra tuổi tác không kém Thượng Quan Ngạn Khanh bao nhiêu nhưng đều có thực lực cảnh giới Tiên Thiên.

Kỳ thật những người này không phải võ giả Tương Nam, mà là võ giả Thượng Quan Ngạn Khanh chiêu mộ tại Hán Nam đạo trước khi tới Tương Nam.

Từ lý luận mà nói Thượng Quan Ngạn Khanh dẫn người rất quy phạm, tuy Hán Nam đạo cách Tương Nam đạo gần, chỉ cách nhau vài tòa châu phủ mà thôi, nếu Thượng Quan Ngạn Khanh nói bọn họ là võ giả Tương Nam đạo cũng không ai phản bác.

Lúc này một võ giả trẻ tuổi cầm Nhân Bảng mới nhất liền không cam lòng.

“Chẳng lẽ đầu của đám người Lục Phiến Môn bị lừa đá sao? Lại đặt bài danh của Tô Tín lên vị trí năm mươi bốn, hắn dựa vào cái gì cao hơn công tử một vị trí?”

Người này tên là Chúc Ngôn Tính, chính là đệ tử Cửu Dương Kiếm Tông, bởi vì Cửu Dương Kiếm Tông vốn nằm gần Tương Nam đạo, hắn đầu tiên biết tin tức Thượng Quan Ngạn Khanh đến Tương Nam đạo cho nên tới tìm nơi nương tựa, muốn muốn gia nhập Thượng Quan thế gia.

Cửu Dương Kiếm Tông chỉ là tiểu tông môn tam lưu, người mạnh nhất trong tông chỉ là trưởng lão Tiên Thiên Thần Cung Cảnh, Chúc Ngôn Tín không muốn lăn lộn tại địa phương này cả đời, cho nên hắn nắm lấy cơ hội, lập tức đầu nhập dưới trướng Thượng Quan Ngạn Khanh.

Nếu không có cơ hội như vậy, dùng thực lực của hắn cho dù khóc hô cầu gia nhập làm môn khách Thượng Quan thế gia thì người ta cũng không thu đâu.

Cho nên trên đoạn đường này, Chúc Ngôn Tín đối đãi Thượng Quan Ngạn Khanh như chủ tử của mình, ân cần không thôi, trực tiếp kéo vào tên võ giả đi đầu nhập vào Thượng Quan Ngạn Khanh.

Bởi vì cái gọi là chủ nhục thần chết, hiện tại nhìn thấy bài danh Tô Tín còn cao hơn Thượng Quan Ngạn Khanh thì hắn phải tỏ vẻ một phen.

Kỳ thật đối với Nhân Bảng thay đổi kỳ này, Thượng Quan Ngạn Khanh cũng cảm thấy phiền muộn.

Hắn đứng thứ năm mươi lăm Nhân Bảng, cho dù Tô Tín đánh bại Địch Vân Phi cũng chỉ đứng thứ năm mươi bảy mà thôi.

Nhưng kết quả Lục Phiến Môn lần này xuất bài không theo động tác bình thường, trực tiếp tăng bài danh Tô Tín lên ba vị trí và vượt qua hắn.

Hắn vốn đứng vị trí năm mươi bốn nhưng hạ thấp một vị trí, những võ giả Nhân Bảng sau hắn cũng hạ thấp một vị trí.

Một vị trí bài danh Nhân Bảng không coi vào đâu nhưng bị hạ thấp khó hiểu như thé cũng làm cho người ta không cao hứng.

Lúc này có người đi vào đại sảnh bẩm báo, nói là Tiêu Ma Vân phái một gã thủ hạ tới muốn nói với Thượng Quan Ngạn Khanh một chuyện.

“Tiêu Ma Vân? Hắn muốn nói với ta cái gì?”

Thượng Quan Ngạn Khanh cau mày.

Thủ hạ Địch Vân Phi bị Tô Tín đánh chết bốn cao thủ, bản thân cũng bị Tô Tín đánh bại, không chừng không có khả năng tiếp tục tranh đấu với bọn họ tại Tương Nam.

Như vậy chuyến đi Tương Nam lần này sẽ là minh đấu với Tiêu Ma Vân, hiện tại hắn tìm mình làm cái gì?

Trong nội tâm nghĩ như vậy, Thượng Quan Ngạn Khanh vung tay lên nói: “Cho hắn vào đi, ta thật muốn xem Tiêu Ma Vân muốn nói cái gì.”

Một tên võ giả thủ hạ Tiêu Ma Vân bị dẫn tới, hắn chỉ có thực lực Hậu Thiên, nhìn thấy trước mắt là một đám võ giả Tiên Thiên liền run sợ.

“Nói đi, Tiêu Ma Vân phái ngươi tới muốn nói cái gì?”

Thượng Quan Ngạn Khanh thản nhiên hỏi.

Tên võ giả kia nhanh chóng nói lời Tô Tín đã từng đối với Tiêu Ma Vân và truyền đạt lại cho Thượng Quan Ngạn Khanh, trong đó không có thêm mắm thêm muối, chỉ đổi tên hắn thành Thượng Quan Ngạn Khanh mà thôi.

Tô Tín suy đoán đúng vậy, Tiêu Ma Vân nhất định sẽ nói những lời này với Thượng Quan Ngạn Khanh, hữu dụng cũng được, vô dụng không sao, dù sao những lời này Tô Tín đã từng nói qua, tuy đều là châm ngòi nhưng Thượng Quan Ngạn Khanh nghe xong không có một chút tức giận mới là chuyện kỳ quái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.