Chương trước
Chương sau
Bốn người Thượng Quan Ngạn Khanh vây công Tô Tín nhưng bọn họ sẽ không thừa cơ đánh lén Tạ Chỉ Yến đang hấp thu kiếm hoàn, không phải là không muốn, chỉ là không dám mà thôi.

Giang hồ có quy củ giang hồ, tông môn chính đạo bọn họ cũng có quy củ tông môn chính đạo.

Vào lúc đối mặt với thế lực không bừng mình, những quy củ kia không cần nói cũng được, nhưng đối mặt Tạ Chỉ Yến có Dịch Kiếm Môn sau lưng, bọn họ không thể không giảng quy củ.

Vạn nhất họ ra tay đánh lén Tạ Chỉ Yến, nếu thật sự giết nàng khá tốt, nếu Tạ Chỉ Yến chưa chết, hai phái sẽ trực tiếp bộc phát đại chiến sinh tử với nhau.

Tào Chính An ngược lại không có bận tâm này, tuy hắn không phải người trong chính đạo nhưng cũng không phải đệ tử ma đạo người hô người giết, hắn cũng không muốn mình tuổi già phải sống mỗi ngày trong lo sợ vì bị Dịch Kiếm Môn đuổi giết.

Cho nên mọi người đành phải đặt mục tiêu lên người Tô Tín, phải giải quyết hắn trước mới giải quyết Tạ Chỉ Yến.

Nhưng lúc này đối mặt bốn người vây công, Tô Tín không có một chút kinh hoàng, ngược lại gương mặt hắn đầy lạnh nhạt.

Tuy Tô Tín vẫn nói mình nói chuyện rất đáng tin nhưng hắn không vì lời hứa mà liều mạng.

Nếu như mình dốc sức liều mạng có thể ngăn cản bốn người này, Tô Tín tuyệt đối sẽ không lựa chọn liều mạng với bọn họ.

Bốn người ẩn ẩn bức tới gần, Tô Tín không xuất thủ trước,hắn cũng không tấn công bốn người, hắn tấn công một tên thủ hạ Tiên Thiên của Thượng Quan Ngạn Khanh.

Dưới tay hắn có bảy tám tên Tiên Thiên Khí Hải Cảnh, không có một tên võ giả Linh Khiếu Cảnh nào, Tô Tín vượt lên trước giết bọn họ, đám người Thượng Quan Ngạn Khanh sững sờ nhưng vẫn lao tới tấn công Tô tín.

Địch Vân Phi thi triển Vân Long Tham Trảo, Tiêu Ma Vân xuất đao kinh thiên, trường kiếm trong tay Thượng Quan Ngạn Khanh đâm thẳng như sông lớn chảy vào biển rộng, kiếm khí bàng bạc bộc phát.

Cuối cùng Tào Chính An chỉ đánh một quyền, lúc này tiếng gào khóc thảm thiết vang lên, quyền phong xé rách không khí và mang theo quỷ khí âm trầm bao phủ Tô Tín.

Tô Tín xuất chỉ liên tục, trong nháy mắt bốn đạo tơ máu bay ra khỏi ngón tay hắn và va chạm với bốn người.

Chỉ trong thời gian ngắn xuất bốn đạo Huyết Hà thần chỉ đã là cực hạn của Tô Tín, với thực lực của hắn hiện tại không thể dùng một địch bốn, một chiêu này chỉ tạm thời ngăn cản thế công của bốn người mà thôi, chính hắn lại bị lực phản chấn ép bay ra sau.

Hắn lợi dụng lực phản chấn này và vung Du Long Kiếm chém giết một tên võ giả Tiên Thiên cầm bàn long côn, thuận tiện cầm bàn long côn của hắn vào trong tay.

Bốn người ngạc nhiên khi nhìn thấy động tác của Tô Tín như vậy.

Ngươi phế khí lực lớn như vậy là vì một cây côn sao?

Binh khí võ giả trên giang hồ có ngàn vạn loại nhưng trừ Thiếu Lâm tự ra, võ giả sử dụng côn pháp quá ít.

Bởi vì trong phần đông binh khí, côn pháp là khó luyện nhất, nó không có phong mang của đao kiếm, nếu như xem nó thành binh khí nặng còn không bằng dùng chùy thích hợp hơn nhiều.

Cho nên trong giang hồ rất ít khi nhìn thấy võ giả dùng côn, lúc còn ở cảnh giới Hậu Thiên và Tiên Thiên còn có thể tâấy người dùng côn, nhưng càng về sau võ giả dùng côn càng ít.

Trừ phi là những võ tăng Thiếu Lâm tự từ nhỏ học côn pháp, đối với bọn họ mà nói côn pháp mới là binh khí thích hợp nhất.

Tên võ giả đi theo Thượng Quan Ngạn Khanh xuất thên tiểu thế lực bất nhập lưu, sở học pha tạp, đoàn chừng đời này không thể đột phá Nguyên Thần Cảnh, cho nên ngày thường hắn sử dụng bàn long côn làm binh khí cho mình, không nghĩ tới lần này lại bị Tô Tín chọn làm mục tiêu.

Sau khi cầm lấy bàn long côn, ánh mắt Tô Tín hơi híp lại và sát cơ âm trầm bắn ra khắp bốn phía.

Lấy một địch bốn, Tô Tín sẽ không cuồng vọng cho rằng mình có thể đánh bại ba tên võ giả Nhân Bảng cộng thêm một tên võ giả Thần Cung Cảnh.

Loại người như Địch Vân Phi xuất thân đại phái có vô số át chủ bài, Tô Tín có thể đánh bại hắn nhưng không thể giết hắn.

Hiện tại bốn người vây công, Tô Tín có thể động dụng át chủ bài của mình mà thôi, lúc trước hắn rút thăm được tiêu hao phẩm Triêu Thiên Nhất Côn!

Triêu Thiên Nhất Côn chính là công pháp cường đại do Ttổng đường chủ Trảm Kinh Đường Hoài Âm Trương Hầu ngưng tụ ‘ Phong Đao Sương Kiếm ’ thành côn pháp khủng bố và truyền thụ cho đệ tử Mễ Thương Khung.

Một thức côn pháp này có khí thế vô song, Tô Tín cầm chặt bàn long côn trong tay, trong người hắn bộc phát khí thế hung tợn giống như quỷ, giống như yêu, giống như ma, giống như thần!

Hắn múa bàn long côn, chín côn ảnh chỉ lên trời và chân khí cường đại ngưng tụ thành vòi rồng quah bàn long côn, cuồng phong lóe sáng, bàn long côn như ngưng tụ một con cự long chân thật.

Tô Tín sử dụng một côn này, khí tức trên người hắn biến hóa, không còn là ‘ hung ’, mà là ‘ không ’!

Tứ đại giai không!

Trong không giấu hung, đó chính là tứ đại hung!

Trường côn quét ngang, một kích mang theo khí thế vô song, lực lượng không người ngăn cản.

Không có người có dũng khí ngăn cản chính diện một chiêu Triêu Thiên Nhất Côn của Tô Tín, côn này như thần ma giáng lâm.

Thân thể Địch Vân Phi hóa thành giao long dữ tợn, côn phong quét qua liền bị đánh thổ huyết bay về phía sau như con có chạch.

Tiêu Ma Vân dùng Bất Nhị Đao chém ngang, côn rơi, đao toái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.