Chương trước
Chương sau
Chúc Trạch Phương vì muốn tuyệt sát Tô Tín cho nên sử dụng thủ đoạn đảm bảo nhất.

Hắn bảo Đoạn Thiên Nhai mời ‘ Xích Hỏa Lôi Thương ’ Chu Trường Tín không tính, hắn còn dùng khối Tĩnh Tâm Thạch mời thanh y sát thủ Huyết Y Lâu ra tay.

Sát thủ Huyết Y Lâu chia làm hắc y, lam y, thanh y, tử y, huyết y năm đẳng cấp, trong đó hắc y thực lực yếu nhất, chỉ có thực lực mới vào cảnh giới Tiên Thiên, dùng vàng bạc bình thường là có thể mời được.

Sát thủ thanh y là Thần Cung Cảnh, dựa theo Huyết Y Lâu tính ra, Chúc Trạch Phương cầm khối Tĩnh Tâm Thạch có thể mời sát thủ thanh y thực lực Thần Cung Cảnh, như vậy Tô Tín cần phải đối mặt với bốn tên võ giả Thần Cung Cảnh.

Chúc Trạch Phương chưa từng xem thường Tô Tín, hắn cho rằng bốn võ giả Thần Cung Cảnh tuyệt đối có thể tuyệt sát Tô Tín.

Cùng là Thần Cung Cảnh, không giống Tào Chính An bị Tô Tín đánh chết.

Tào Chính An xuất thân tán tu đạo phỉ, cho dù may mắn tu luyện tới Thần Cung Cảnh nhưng thực lực có hạn.

Ba người Chúc Trạch Phương xuất thân Thiếu Lâm tự, tuy đệ tử tục gia được truyền thụ một loại trong bảy mười hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm tự nhưng không kém gì những đệ tử đại phái.

Về phần tên sát thủ thanh y Huyết Y Lâu càng phải như vậy, võ giả xuất thân Huyết Y Lâu không phải mạnh nhất trong cùng giai nhưng luận thủ đoạn sát nhân không có bao nhiêu người có thể sánh vai với bọn họ.

Thời điểm Chúc Trạch Phương bố trí thiên la địa võng muốn lấy mạng Tô Tín, Tô Tín không phát giác ra những việc này, hắn đang khoan thai tự đắc hành tẩu trên đại lộ Hán Nam đạo.

Tô Tín sẽ không xem lời nhắc nhở của Tạ Chỉ Yến như gió thoảng bên tai nhưng hắn không định trốn.

Lần trước đối mặt Thanh Thành kiếm phái, Tô Tín trốn, đó là vì với thực lực của hắn lúc trước căn bản không có một chút hi vọng phản kháng Thanh Thành kiếm phái.

Lúc này đối mặt Chúc Trạch Phương thì khác, Tạ Chỉ Yến nói rõ tất cả những gì mình biết với Tô Tín, Tô Tín rời khỏi Tương Nam đạo và tìm hiểu tư liệu Lục Phiến Môn về đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự, cuối cùng hắn có một kết luận, những người này chỉ là một đám chó điên đáng thương mà thôi.

Đúng vậy, người ngoài nhìn có vẻ đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự khó chơi nhưng Tô Tín lại cho rằng đây là một đám chó điên.

Bọn họ vốn có chủ nhân cường đại, kết quả bây giờ lại bị chủ nhân vứt bỏ vô tình, việc này làm bọn họ khó thích ứng thân pâận mới, bọn họ vẫn cho rằng mình là đệ tử đại phái tài trí hơn người.

Loại tâm lý này làm cho bọn họ không thể xem mình như tán tu không nơi nương tựa, cho nên bọn họ vô ý thức ôm thành một đám, bắt được ai thì cắn ai, làm ra bộ adngj ‘ chúng ta rất đoàn kết, đừng chọc chúng ta ’.

Nhưng kỳ thật đây là tổ chức liên minh rời rạc, Tô Tín căn bản không tinh bởi vì mình giết nhi tử của Chúc Trạch Phương thì bọn chúng sẽ xuất động đoàn thể đuổi giết mình không chết không thôi, nếu thật như vậy, những đệ tử tục gia Thiếu Lâm tự đã không sống được tới bây giờ.

Bởi vì cái gọi là không sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương, Chúc Trạch Phương thật sự tìm người đối phó hắn cũng bỏ đi, Tô Tín vừa vặn trảm thảo trừ căn, tránh lưu lại phiền toái ngày sau.

Nếu nhìn thấy kẻ thù của mình đang đi nhởn nhơ trên đường cái Hán Nam đạo, hắn còn ẩn nhẫn không xuất hiện, như vậy Tô Tín mới sinh lòng cảnh giác với hắn, người tính cách ẩn nhẫn như vậy, cho dù thực lực cũng không thể phớt lờ.

Hán Nam đạo nằm cạnh Tương Nam đạo, cũng không phải là một đạo quá phồn hoa, Tô Tín cưỡi khoái mã đi không nhanh không chậm đi về hướng Tương Dương phủ, chuẩn bị mua sắm thảo dược.

Hiện tại hắn đả thông mắt, tai bốn khiếu, bước tiếp theo hắn sẽ đả thông miệng.

Hiệu quả Linh Thần Đan rất tốt nhưng cái giá quá mắc, Tô Tín không muốn tốn hao vì đan dược cho nên không đi thẳng tới Trung Nguyên, dọc đường hắn đi tới Tung Dương phủ.

Tung Dương phủ sản xuất một loại thảo dược vô cùng thần kỳ, tên là Khai Thanh Thảo, loại thảo dược này làm cho vẹt nói chuyện, làm cho âm thanh của vẹt rõ ràng và học vẹt rất nhanh, lúc ban đầu còn là đồ chơi của công tử giàu có.

Càng về sau có người phát hiện tính chất kỳ lạ của Khai Thanh Thảo, sau khi ăn vào âm thanh to hơn và thập phần thú vị, hơn nữa võ giả phục dụng cũng có hiệu quả như thế, có thể tạm thời cường hóa khiếu huyệt trong miệng, trợ giúp võ giả trùng kích khẩu khiếu.

Công hiệu này là bản đơn giản hóa của Linh Thần Đan, Tô Tín ngoài ý muốn phát hiện trong tư liệu Lục Phiến Môn ghi lại việc này, hắn ghi nhớ trong lòng và muốn mua vài cây Khai Thanh Thảo thay thế Linh Thần Đan trùng kích khẩu khiếu.

Bởi vì có Khai Thanh Thảo cho nên nó còn phồn hoa hơn cả Thường Ninh phủ, thậm chí trong thành còn mở một tòa phường thị dùng để buôn bán Khai Thanh Thảo và đan dược luyện chế từ Khai Thanh Thảo.

Nhưng Khai Thanh Thảo tại nơi này đại đa số là đồ giả.

Khai Thanh Thảo là thảo dược trân quý nhưng không thể gieo trồng bằng nhân công, hơn nữa công hiệu của nó quan trọng như vậy, thời điểm thu hoạch Khai Thanh Thảo đều bị các thương nhân tranh mua không còn, làm sao còn có nhiều hàng tồn mà buôn bán trong phường thị?

Huống hồ những đan dược Khai Thanh Thảo càng thú vị, loại thảo dược này mới bị người ta phát hiện ra, tạm thì không có bất cứ thảo dược nào khác dung luyện chung với nó.

Điểm ấy cho dù một ít luyện đan tông sư còn đang nghiên cứu, cũng không biết những người này lấy đan dược từ đâu ra, chẳng lẽ bản lĩnh của bọn họ còn mạnh hơn luyện đan tông sư?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.