Vương Thế Phong bị Tô Tín phản bác không trả lời được, Tô Tín lại cầm bầu rượu và khoát tay nói: “Vương huynh, nếu ngươi không có chuyện gì thì ta phải đi rồi.”
Vương Thế Phong chỉ tươi cười chắp tay nói: “Vậy thì tốt,Tô huynh có duyên gặp lại.”
Nhìn bóng lưng Tô Tín rời đi, Vương Thế Phong có cảm giác Tô Tín không có hung tàn âm độc giống như giang hồ đồn đĩa, bởi vì phong cách hành sự cực đoan mà thôi
Tô Tín nói ra những lời vừa rồi không được Vương Thế Phong tán thành nhưng hắn không có lý do phản bác.
Tách ra khỏi Vương Thế Phong, Tô Tín quay lại đi tới chỗ hôm nay giết người nhưng trong lòng của hắn không có chút thống khoái nào.
Cơ duyên đột phá tốt như vậy bị hai tên hỗn đản kia phá hư, nếu Tô Tín thật tinh thông lăng trì thì hắn thật sư sẽ làm hai người kia sống không bằng chết, hắn nói những lời kia không phải nói đùa.
Thời điểm Tô Tín đã nằm ngủ, tại thanh lâu lớn nhất Giang Nam phủ hiện tại, ‘ Vũ Thám Hoa ’ Lý Trần Phong đang buồn bực uống rượu một mình, bên cạnh hắn là những vũ cơ thanh lâu xinh đẹp.
Mấy ngày nay Lý Trần Phong xem như hiểu cảm giác nhân tâm hiểm ác.
Hắn chẳng qua bị Tô Tín đánh bại một lần mà thôi nhưng liên tục có người nói hắn hữu danh vô thực, bài danh hai mươi ba Nhân Bảng bijd đánh rơi xuống nước.
Một ít võ giả tán tu còn không biết điều nhào tới khiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943525/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.