Chương trước
Chương sau
Khu dân cư đóng chặt cửa, bốn phía im lặng không tiếng động.

Những kỹ nữ này không mở cửa ra ngoài, bên trong trang bị tấm ván cách âm, chỉ có người quen đến mới biết làm sao đi vào, dù sao bọn họ đang làm mua bán trái pháp luật.

Thiết Dao Hoa đi tới trước một căn nhà, thò tay gõ vài cái có tiết tấu ba lượt nhiều lần, bên trong lại không có người nào nhúc nhích.

Sắc mặt Tô Tín và Thiết Dao Hoa lúc này biến thành ngưng trọng, Thiết Dao Hoa lại dựa theo tiết tấu gõ vài lần, nhưng trong đó vẫn không ai trả lời..

Nhìn thấy loại tình huống này, Tô Tín trực tiếp ra tay, hắn đá văng cửa phòng, trong phòng có động tĩnh truyền tới.

Tròng mắt Tô Tín híp lại, thân ảnh hắn xâm nhập vào trong phòng, thân ảnh tối sầm lao ra từ cửa sau với thân pháp cực nhanh, lại không cho Tô Tín cơ hội ra tay.

“Còn kẻ nào không?”

Thiết Dao Hoa cũng vào trong phòng.

Sắc mặt Tô Tín ngưng trọng lắc đầu, nói: “Không biết, dù sao không phải nhân vật dễ chọc, tốc độ thân pháp không dưới ta, nếu vừa rồi chúng ta vào sớm còn tốt, hiện tại đã chậm rồi.”

Lúc này trong phòng tối tăm nhưng Tô Tín cùng Thiết Dao Hoa cũng là võ giả Linh Khiếu Cảnh đỉnh phong, chút bóng tối như vậy không làm gì khó bọn họ.

Trong gian phòng không lớn, một cánh cửa ngầm bị mở ra, căn phòng này vốn đặt văn kiện bí mật, bây giờ lại bị lục tung ra, trong đó rõ ràng thiếu một bộ phận.

Bên cạnh cửa ngầm có thi thể đang nằm, mặt cúi xuống đất, Tô Tín nhìn thân thể thi thể lại có cảm giác quen mắt.

Hắn xốc thi thể lên, lập tức sững sờ, thi thể này chính là Lý Trần Phong.

Không đợi Tô Tín suy nghĩ cẩn thận, lúc này ngoài cửa có tiếng nói vang lên: “Lý huynh, ta đã nói qua, Tô Tín xuất thân Tương Nam đạo, ngươi bảo tới Lục Phiến Môn Giang Nam đạo tìm hiểu tin tức kỹ càng.”

Tô Tín còn chưa kịp phản ứng, Hồ Kính Ngôn đã bước vào trong phòng.

Nhìn thấy thi thể Lý Trần Phong trong tay Tô Tín, Hồ Kính Ngôn sững sờ, ngay sau đó hắn gào lên giận dữ: “Tô Tín! Ngươi cũng dám giết Lý Trần Phong! Ngươi giết con trưởng Lũng Tây Lý thị, chẳng lẽ ngươi điên rồi sao?

Bỗng nhiên Hồ Kính Ngôn xuất hiện tại chỗ này, Tô Tín cảm giác đầu tiên chính là mình bị người ta hãm hại.

Dù sao loại chuyện này không phải xảy ra lần âầu tiên, ban đầu ở Thường Ninh phủ hắn cũng bị Giang Lăng hãm hại như thế này.

Từ vẻ mặt của Kính Ngôn khi đi vào, hắn thật ngạc nhiên khi mình giết Lý Trần Phong, loại vẻ mặt này tuyệt đối không phải giả ra, nếu không Hồ Kính Ngôn đúng là vua diễn xuất.

Thiết Dao Hoa bên cạnh cầm đoản đao nhưng hành động này kích thích Hồ Kính Ngôn, hắn nói: “Dám ở Giang Nam hội tập sát cường giả Nhân Bảng, ngươi không chỉ đắc tội Lũng Tây Lý thị, ngươi cũng dắc tội cả Giang Nam Tiêu thị.”

“Qua nhiều năm như vậy không người nào dám tự tiện ra tay trong Giang Nam hội, cho dù Diễn Na La chuyên đồ môn diệt tộc cũng không dám, hôm nay Tô Tín ngươi xem như thành danh rồi, ngươi cách cái chết không xa đâu Giang Nam hội chính là thịnh hội của người trẻ tuổi, nếu tùy ý giết chóc trả thù thì thành cái gì?”

Tô Tín giết mấy võ giả tán tu cũng bỏ đi, một đống con ruồi phiền toái mà thôi, không có người nào xuất đầu vì bọn chúng, nhiều lắm chỉ khiển trách Tô Tín, thuận tiện bỏ đá xuống giếng hủy hoại thanh danh của hắn.

Nhưng Lý Trần Phong thân là võ giả Nhân Bảng, còn là người được Tiêu gia tự mình phát thiếp mời mời đến đây, bây giờ bị Tô Tín giết trong Giang Nam phủ, việc này đã đánh vào mặt Tiêu gia.

Hồ Kính Ngôn biết rõ mình không phải dối thủ của Tô Tín, bên cạnh còn có nữ tử thực lực không rõ sâu cạn.

Nơi này im lặng như thế, gần như không có võ giả đi qua, hắn sợ hãi Tô Tín giết mình diệt khẩu, cho nên trực tiếp rút kiếm trong tay sau đó bộc phát chân khí toàn thân và đánh lên tơời.

Một kiếm này không phải vì giết người, chỉ hấp dẫn người khác chú ý mà thôi.

Kiếm sáng tỏa sáng như pháo hoa, nó dễ dàng làm người ta chú ý trong bóng đêm, hơn nữa bản thân Hồ Kính Ngôn có thực lực Thần Cung Cảnh đỉnh phong đột nhiên bộc phát cũng làm không ít võ giả Giang Nam phủ chú ý tới.

Nhìn Hồ Kính Ngôn muốn dẫn người khác tới, Tô Tín không có động thủ, đương nhiên hắn cũng không cần thiết phải động thủ.

Hắn không phải là bang chủ ở Thường Ninh phủ tùy tiện ai cũng có thể vu oan.

Lúc này khí tức bàng bạc bạo phát, một lão giả mặc hoa phục như con chim lớn từ giữa không trung lao xuống nơi này.

“Xảy ra chuyện gì?!?”

Hồ Kính Ngôn gây ra động tĩnh lớn như thế đã kinh động toàn bộ Giang Nam phủ.

Hiện tại đang diễn ra Giang Nam hội, có không ít trưởng lão Tiêu gia đang trông coi các nơi tại Giang Nam phủ phòng bị có bất trắc xảy ra.

Nhìn thấy Hồ Kính Ngôn bạo phát kiếm khí, không đến mười giây đã có trưởng lão Tiêu gia ở gần đó chạy tới.

Lúc này ở gần có võ giả chú ý cho nên chạy tới xem náo nhiệt, hơn mười giây sau đã có hơn mười người tập trung nơi đây.

Nhìn thấy nhiều người chạy tới như thế, Hồ Kính Ngôn lập tức thở ra một hơi, hắn thật sự sợ Tô Tín giết hắn diệt khẩu, dù sao Tô Tín là người nổi danh to gan lớn mật.

Khi hắn còn là tiểu bang chủ đã dám giết Phương Đông Đình, hiện tại muốn giết hắn diệt khẩu, đối với Tô Tín mà nói không phải việc gì khó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.