Chính bởi vì như thế cho nên chuyện này càng khó giải quyết.
Cho dù người giết Lý Trần Phong không phải người Giang Nam Nhân Nghĩa Trang nhưng khẳng định có quan hệ mật thiết với Nhân Nghĩa Trang, nếu không phải còn lưu lại mảnh vỡ lệnh bài Nhân Nghĩa Trang thì việc này không có sơ hở.
Cho dù nói như thế nào, Tô Tín và Thiết Dao Hoa đều phải đi tới Nhân Nghĩa Trang một chuyến.
Tô Tín đứng lên chắp tay nói với Chư Cát Thanh Thiên: “Đa tạ Chư Cát huynh giải thích nghi hoặc thay tại hạ, chúng ta cáo từ trước.
Chư Cát Thanh Thiên mỉm cười gật đầu nói: “Cho dù thế nào mọi người xem như đồng liêu, vừa vặn ta còn mang quan hàm triều đình, hỗ trợ chỉ là chuyện nhỏ, Cầm Nhi, tiễn khách.
Sau khi Tô Tín nói cảm tạ liền quay người rời đi, bàn tay Chư Cát Thanh Thiên hơi động, một đạo bạch mang không thể phát hiện bắn vào trong tay Tô Tín.
Ánh mắt Tô Tín lộ ra một tia dị sắc, hắn cũng không có quay đầu lại, mà là trực tiếp đi theo Vương Thế Phong và Thiết Dao Hoa rời thuyền.
Đợi đến lúc đám người Tô Tín rời thuyền, Chư Cát Thanh Thiên lại tươi cười vui vẻ trào phúng.
“Trùng chết trăm chân vẫn còn cương, huống hồ hiện tại Đại Chu vương triều còn chưa có chết, tại sao lại có nhiều người thích nhảy ra làm mưa làm gió như thế? Ha ha, ngu ngốc!”
Sau khi rời thuyền, Tô Tín và Thiết Dao Hoa muốn đi Giang Nam Nhân Nghĩa Trang, Vương Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943494/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.