Chương trước
Chương sau
Lúc này có một người trẻ tuổi mặc quần áo quý giá đi vào trong đại sảnh, hắn thi lễ với Giang Hạc Lưu: “Bái kiến Giang thế bá. “

Sắc mặt Giang Hạc Lưu hơi biến hóa, nói: “Nhạc Phương, tại sao ngươi tới nơi này?”

Người trẻ tuổi Nhạc Phương lập tức nói: “Đại ca ta có việc nên không thể tham gia Giang Nam hội, ta tự tới đây xem một chút, đương nhiên nếu hôm nay có đại ca ta ở đây làm sao cho phép cuồng đồ này làm loạn tại nơi đây?”

Tô Tín nhìn hắn một chút, lập tức hỏi Giang Hạc Lưu: “Tên ngu ngốc này là ai?”

Gương mặt Nhạc Phương lộ ra thần thái giận dữ, hắn quát: “Ngươi nói ai là ngu ngốc!”

Giang Hạc Lưu vội vàng nói: “Vị này chính là đệ đệ ‘ Đoạn Ngọc Thủ ’ Nhạc Thanh Bình đứng thứ chín Nhân Bảng, Nhạc Phương trẻ tuổi không hiểu chuyện, còn hi vọng Tô đại nhân ngươi chớ so đo với hắn.”

Tô Tín lạnh lùng nhìn Giang Hạc Lưu, Giang Hạc Lưu lộ ra thần sắc khẩn trương khi gặp Nhạc Phương, hắn thân là trang chủ Nhân Nghĩa Trang, cho dù lúc trơớc khách khí với mình nhưng lần âầu tiên vì Nhạc Phương mà xưng hô mình là Tô đại nhân.

Nhưng đáng tiếc Nhạc Phương lại không cảm kích, hắn trực tiếp hừ lạnh nói với Tô Tín: “Tay sai Lục Phiến Môn mà thôi, có tư cách gì hung hăng càn quấy? Ngươi còn muốn tra kẻ có được Nhân Nghĩa Lệnh quả thực không biết điều! Trong tay đại ca ta cũng có Nhân Nghĩa Lệnh, ngươi cứ việc tra hắn đi.”

“Lần này đại ca ta không tham dự Giang Nam hội, hêện tại còn không nhất định. Tô Tín, nếu ngươi có gan tranh tài với đại ca ta trên Giang Nam hội một hồi thì đừng có kêu gào tại đây.”

Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Đệ tử của thứ chín Nhân Bảng có địa vị rất lớn nha, đáng tiếc đại ca ngươi mới là thứ chín Nhân Bảng chứ không phải ngươi, nếu lời này do đại ca ngươi nói còn xem được, ngươi tính là cái gì?”

“Hôm nay vừa vặn dạy ngươi một đạo lý, cáo mượn oai hùm không phải không thể được, nhưng nếu nơi trò này trơớc mặt lão hổ chính là tìm chết.”

Đột nhiên Tô Tín ra tay, tay phải xuất chỉ như kiếm, chỉ kình như máu bay thẳng về phía Nhạc Phương.

Mọi người nơi này cau mày, quả nhiên Tô Tín ra tay không hề cố kỵ, cho dù là đệ đệ của ‘ Đoạn Ngọc Thủ ’ Nhạc Thanh Bình cũng dám hạ tử thủ, thực chọc giận Nhạc Thanh Bình, hắn cũng không sợ Nhạc Thanh Bình ra tay với hắn trên Giang Nam hội hay sao?

Phải biết rằng trên Giang Nam hội cấm đấu sinh tử nhưng cường giả Nhân Bảng luận bàn là bình thường.

Mặc dù nói Nhạc Thanh Bình thân là thứ chín Nhân Bảng, Tô Tín mới được thứ hai mươi hai Nhân Bảng, nhưng Nhạc Thanh Bình muốn lâận bàn với Tô Tín một phen, ngươi có đáp ứng hay không?

Không đáp ứng là ngươi sợ hãi, thanh danh quét rác, bị người giang hồ chế nhạo.

Đáp ứng khó bảo toàn Nhạc Thanh Bình sẽ không âm thầm ra tay thật nặng với Tô Tín.

Vào lúc Huyết Hà thần chỉ sắp bay tới ngươi, đột nhiên Giang Hạc Lưu ra tay.

Từ khi tiến vào Nhân Nghĩa Trang tới bây giờ, cho dù Tô Tín hùng hổ dọa người muốn kiểm tra người có Nhân Nghĩa Lệnh là ai, cho dù tơời điểm hắn ra tay đấu với quần hùng làm mặt mũi võ giả trong Nhân Nghĩa Trang mất hết, Giang Hạc Lưu vẫn ẩn nhẫn không ra tay.

Nhưng lúc này đây Tô Tín đối với Nhạc Phương ra tay, Giang Hạc Lưu nhưng lại không nhịn được.

Tay phải hắn mang theo xu thế cầm long, nội lực cường đại bộc phát, cương khí màu xanh bóp nát Huyết Hà thần chỉ của Tô Tín.

Tô Tín kêu một tiếng cũng không có tiếp tục ra tay, hắn và Thiết Dao Hoa rời đi.

Mọi người lúc này sững sốt, rốt cuộc Tô Tín làm trò quỷ gì?

Lúc trước hắn hùng hổ dọa người như vậy, dường như hôm nay sẽ phải đại náo Nhân Nghĩa Trang một phen, không đạt mục thề không bỏ qua.

Nhưng kết quả sau khi Giang Hạc Lưu vừa ra tay thì hắn quay người rời đi, chẳng lẽ hắn biết khó mà lui?

Giang Hạc Lưu đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt hắn âm tình bất định, Nhạc Phương lúc này kịp phản ứng, hắn chửi Tô Tín ầm lên nhưng kỳ thật nội tâm hắn sợ hãi.

Tô Tín ra tay thật sự quá nhanh, Nhạc Phương cũng có thực lực Tiên Thiên Khí Hải Cảnh nhưng Tô Tín sử dụng Huyết Hà thần chỉ nhanh như tia chớp, hắn không kịp tránh né, nếu không phải Giang Hạc Lưu bỗng nhiên ra tay thì hắn có thể bị Tô Tín đánh chết.

Sau khi ra khỏi Nhân Nghĩa Trang, Thiết Dao Hoa kinh ngạc nói: “Vì sao ngươi đột nhiên thu tay lại? Hiện tại người trong Nhân Nghĩa Trang không ai ngăn được ngươi, là lúc dễ dàng bức bách Giang Hạc Lưu giao danh sách người có Nhân Nghĩa Lệnh a.”

Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Đã không có ý nghĩa, tối thiểu ta bây giờ có thể xác định Nhân Nghĩa Trang nhất định có vấn đề, chuyện này chắc chắn có quan hệ với bọn chúng.”

“Tại sao ngươi khẳng định như vậy?”

Thiết Dao Hoa hiếu kỳ hỏi.

“Bởi vì Giang Hạc Lưu là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư! Yếu nhất cũng có tu vi Hóa Thần Cảnh sơ kỳ!”

Thiết Dao Hoa lập tức kinh ngạc: “Hắn đã là Nguyên Thần Cảnh!?”

Tô Tín trầm giọng nói: “Giang Hạc Lưu che dấu rất tốt nhưng lúc hắn vừa ra tay đã lộ ra một tia khí cơ.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.