Trên mặt đất có thanh Thất Tinh kiếm làm cho Duẫn Tịch Tuyết thập phần quen mắt, nàng kinh ngạc nói: “Chư Cát Thanh Thiên! Tại sao ngươi ở nơi này?”
Một nam tử mặc hoa phục đi trong hẻm nhỏ ra ngoài, hắn cười nói: “Vì sao ta không thể ở nơi đây?”
Tô Tín cũng mang theo Du Long Kiếm đi tới: “A..., quên nói cho ngươi biết, kỳ thật ta đã phát hiện sơ hở của ngươi nhưng kỳ thật trước khi ngươi đi Nhân Nghĩa Trang thì có người nhắc nhở ta, ta mới có thể thời thời khắc khắc đều chú ý ngươi, nếu không ta chưa chắc nhìn ra hai sơ hở của ngươi.”
Từ lúc Tô Tín sắp rời khỏi hoa thuyền của Chư Cát Thanh Thiên, Chư Cát Thanh Thiên đã lặng lẽ đưa cho Tô Tín một tờ giấy, trong đó có ghi: Thiết Dao Hoa giả vờ.
Tô Tín và Chư Cát Thanh Thiên chỉ có duyên gặp mặt một lần, hắn đương nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng Chư Cát Thanh Thiên nói chuyện.
Đương nhiên không tin là một việc, không đi chú ý lại là việc khác, sau khi hắn quan sát cẩn thận, Duẫn Tịch Tuyết vẫn lộ ả sơ hở.
Chư Cát Thanh Thiên đã nhìn ra Duẫn Tịch Tuyết không thoải mái, nụ cười trên mặt nàng biến mắt và nói: “Chư Cát Thanh Thiên, Huyễn Ma Đạo chúng ta không oán không thù với Chư Cát thế gia các ngươi, tại sao ngươi lại muốn phá hư chuyện của ta? Ngươi nghĩ muốn ngăn cản ta hay sao?”
Chư Cát Thanh Thiên lúc này tươi cười vui vẻ, tay phải hắn thu Thất Tinh kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943473/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.