Chương trước
Chương sau
Giang Nam phủ đã thanh lý con đường trung tâm tạo thành quảng trường lớn, đủ để dung nạp mấy vạn người.

Ở đó có ba mươi sáu lôi đài, lôi đài trung tâm lớn nhất, nó rộng ba trăm trượng.

Diện tích lớn như vậy chuyên môn cung cấp cường giả Nhân Bảng dộng thủ.

So với việc sân bãi, Tiêu gia càng phí khí lực lớn tạo ban thưởng, trước mỗi lôi đài có bày đầy tài nguyên tu luyện trân quý.

Các loại đan dược là bình thường nhất, trong đó có hơn mười bản bí tịch công pháp vũ kỹ, đều là Tiêu gia tích lũy qua nhiều năm.

Tiêu gia thân là hoàng tộc ngày xưa, thời điểm huy hoàng nhất đã thu thập mấy ngàn bộ điển tịch, hiện tại lấy ra hơn mười bộ cũng không cảm thấy đau lòng.

Trừ công pháp ra, phía trên còn có các loại binh khí đao thương kiếm kích, có thể bị Tiêu gia lấy ra làm ban thưởng đương nhiên đều là binh khí nhập phẩm.

Trừ những vật này, trong đó còn có cơ quan Mặc môn, ám khí Đường Môn và một số vật phẩm thưa thớt, hơn nữa còn có một ít ban thưởng khác, ví dụ như được cường giả Nguyên Thần Cảnh chỉ điểm, tiến vào mật địa Tiêu gia tu luyện một tháng...

Sau khi ba người Tô Tín và Chư Cát Thanh Thiên đi tới nơi này nhìn thấy tràng cảnh người Tiêu gia bày các loại vật phẩm ban thưởng lên bàn, cảnh này cũng hấp dẫn ánh mắt rất nhiều võ giả.

Tô Tín không thể không thừa nhận gia chủ Tiêu gia không đơn giản chút nào, Giang Nam hội bị Tiêu gia chơi rất tốt.

Võ giả trẻ tuổi trổ hết tài năng trên Giang Nam hội sẽ được Tiêu gia mở miệng mời chào, đương nhiên người ta không nguyện ý tự nhiên cũng có thể căn cứ bài danh của người ta mà ban thưởng, trực tiếp rời đi là được.

Những võ giả cầm đồ của Tiêu gia nhưng không gia nhập Tiêu gia, tối thiểu bọn họ vẫn có một ít tình hương khói lưu lại.

Có phần tình hương khói này không chỉ giúp thanh danh Tiêu gia trên giang hồ càng ngày càng tốt, nếu tên võ giả này ngày sau đột phá Nguyên Thần Cảnh, Tiêu gia tương đương đầu tư sớm, khi đó lợi nhuận to lắm.

Nhìn thấy đám người Tô Tín đến đây, một tên võ giả Tiêu gia lập tức cung kính nghênh đón, dẫn bọn họ vào vị trí của mình.

Duẫn Tịch Tuyết có thiếp mời nhưng nàng muốn che giấu tung tích, liền biến thành bộ dạng Thiết Dao Hoa đi theo Tô Tín.

Dù sao Tiêu gia đưa thiếp mời có thể dẫn ba người tham gia Giang Nam hội.

Chung quanh lôi dài trung tâm có mấy chục bộ bàn ghếnơi này cung cấp cho cường giả Nhân Bảng và một ít Nguyên Thần Cảnh tham dự Giang Nam hội, tên võ giả dẫn đám người Tô Tín vào chỗ ngồi, lập tức có võ giả đi tới gặp bọn họ.

Bộ dạng tên võ giả này chừng hai mươi tuổi, tướng mạo tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, hắn mặc y phục màu vàng quý giá.

Chư Cát Thanh Thiên nói khẽ bên tai Tô Tín: “Hắn là ‘ Tiểu An Hầu ’ Tiêu Hoàng bài danh thứ ba Nhân Bảng, vị này là nhân vật không đơn giản.

Tô Tín nhẹ nhàng gật gật đầu, hắn đánh giá Tiêu Hoàng.

Hắn từng nghe nói một chuyện kỳ thú, trên giang hồ đã có gia hỏa làm ra bảng đơn: nữ hài hi vọng được gả cho cường giả Nhân Bảng nào nhất, cũng không biết là gi hỏa nào nhàm chán làm ra, Tiêu Hoàng đã từng liên tục đứng đầu trong năm năm.

Top ba Nhân Bảng nhiều năm không thay đổi đủ chứng minh ba người này khủng bố.

Một bảng đơn không có quan trọng gì nhưng Tiêu Hoàng đứng thứ ba Nhân Bảng liên tục đứng đầu bảng trong năm năm cũng không phải không có nguyên nhân.

Top ba Nhân Bảng, Đạo Si Lâm Trường Hà là người không được nữ hài ưa thích nhất.

Tuy hắn có thực lực cường dại, xuất thân tướng mạo đều không kém nhưng tính cách của hắn không được người ta ưa thích.

Từ danh hiệu Đạo Si của Lâm Trường Hà đã thấy được hắn là loại người gì, đó là người trừ “Đạo” ra sẽ không còn ưa thích thứ gì khác.

Lâm Trường Hà cầu đạo cả đời, ngay cả chưởng giáo Thái Nhất Đạo Môn từng nói qua, Lâm Trường Hà là người cách đạo gần nhất hắn từng gặp.

Trong nội tâm đ*o Si Lâm Trường Hà trừ đạo ra sẽ không có thứ khác, đương nhiên cũng không có tình yêu nam nữ.

Cho nên trong bảng xếp hạng kia, đệ nhất Nhân Bảng Lâm Trường Hà chỉ xếp hơn chín mươi, hắn chỉ tốt hơn một ít võ giả tán tu và ma đạo.

Thứ hai Nhân Bảng Kiếm công tử Hà Hưu bài danh cũng không cao, miễn cưỡng đứng trước hai mươi mà thôi, nguyên nhân cũng bởi vì tính cách Hà Hưu không được người ta ưa thích.

Thực lực Hà Hưu cường đại, là người thừa kế Danh Kiếm Sơn Trang nhưng hắn có chấp niệm quá sâu, cho dù nhìn trúng thắng bại hay tính cách cũng không được người ta thích.

Vì đệ nhất Nhân Bảng, Hà Hưu khiêu chiến Lâm Trường Hà không dưới mười lần, từ đó có thể thấy Hà Hưu chấp nhất thắng bại cỡ nào.

Người như vậy xem thành thần tượng và sùng bái không co gì, nếu xem là đối tượng kết hôn tương lai thì thôi đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.