Đương nhiên chỉ là Tô Tín suy nghĩ tạm thời mà thôi, Phí gia không giống Ôn gia, Ôn gia không có đường lui cho nên nhất định phải hợp tác với Tô Tín.
Phí gia đã quen sinh hoạt cẩn thận từng chút một, bọn họ tuyệt đối không cầm tương lai gia tộc đi đánh cược.
Tô Tín quay người nói với tổng bộ đầu Khánh Dương phủ:
“Ngày mai ngươi đi nói với Thanh Bình Phái một tiếng, bảo bọn họ giao mảnh đất kia ra.”
Tô Tín lại nói với Phí La:
“Ngươi không cần giao đan dược cho ta, trực tiếp giao cho Lục Phiến Môn Khánh Dương phủ là được, hơn nữa là bọn họ hỗ trợ các ngươi chứ không phải ta.”
Tổng bộ đầu Khánh Dương phủ mừng rỡ đứng lên nói:
“Đa tạ đại nhân ban thưởng.”
Không ai ngại tài nguyên tu luyện của mình nhiều, Tô Tín thân là tổng bộ đầu Giang Nam đạo, cấp trên phát tài nguyên tu luyện đều nằm trong tay hắn, mặc dù nói Lục Phiến Môn cấm không cho phép tham ô nhưng Tô Tín cũng không ngốc thật thanh liêm.
Dù sao hắn phải thỏa mãn tài nguyên tu luyện cho mình và dòng chính của mình, sau đó hắn mới phát xuống dưới, cho nên hắn không đặt đan dược của Phí gia vào trong mắt.
Huynh đệ Phí gia mừng rỡ cảm tạ Tô Tín, hơn nữa tự mình tiễn hắn ra ngoài phủ mới quay về, hơn nữa vì tỏ vẻ coi trọng, bọn họ còn cố ý phái quản gia đi theo Tô Tín bọn hộ tống ra khỏi thành mới thôi.
“Lão Hoàng, tiếp theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943263/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.