“Ngươi hiện tại đang uy hiếp nhiều tổng bộ đầu châu phủ a, ta hiện tại có thể thượng tấu tổng bộ Lục Phiến Môn nói ngươi chuyên quyền độc đoán ngang ngược.”
Tô Tín lại nhìn sang Duẫn Tịch, thản nhiên nói:
“Duẫn đại nhân, làm người phải có biết mình là ai, ta cho mặt mũi ngươi nhưng ngươi không nhận, nhưng ngươi muốn đánh mặt ta, ngươi suy nghĩ kỹ hậu quả chưa.”
“Cấp trên phái người tới hái quả đào, ngươi vươn tay với bọn họ, ngươi nói ta băm cánh tay của ngươi thì cấp trên sẽ thế nào?”
“Ngươi dám!”
Trong lòng Duẫn Tịch nói ra hai chữ từ kẽ răng.
Tô Tín thản nhiên nói:
“Ngươi có thể nếm thử một chút nhìn xem ta dám hay không, Lục Phiến Môn Giang Nam đạo ta nói tính toán, cho ngươi mặt mũi là tuần sát sứ, là Duẫn đại nhân. Không cho ngươi mặt mũi, ta xin hỏi ngươi tính là cái gì?”
Bị người mắng chửi như vây không dễ chịu, dù cho Duẫn Tịch lòng dạ sâu hơn nữa cũng không được.
Duẫn Tịch có thể được Lưu Phượng Vũ phái tới hái quả đào, đương nhiên hắn không thiếu tâm cơ và lòng dạ.
Chỉ có việc duy nhất là Duẫn Tịch không ngờ rằng Lục Phiến Môn địa phương và tổng bộ Lục Phiến Môn có quy củ khác nhau như vậy.
Thủ đoạn Duẫn Tịch trong tổng bộ Lục Phiến Môn xem như không tệ, lưng tựa tứ đại thần bộ Lưu Phượng Vũ, cho dù tâm cơ quyền mưu, vu oan hãm hại cũng rất tốt.
Nơi này là Giang Nam đạo, quy tắc trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943186/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.