Tô Tín nghe vậy lập tức chắp tay hành lễ với Thôi Phán Quan:
“Bái kiến phán quan đại nhân.”
Người trọng yếu nhất là nhận rõ sự thật, nếu Tô Tín dùng lệnh bài Địa phủ thoát sát kiếp, nếu hắn còn không biết tốt xấu sẽ vô cùng thê thảm.
Thôi Phán Quan thoả mãn gật gật đầu, lúc trước hắn lựa chọn Tô Tín là vì Tô Tín tiềm lực phi thường cao, hiện tại hắn càng xem trọng tâm tính Tô Tín.
Biết tiến thối điểm ấy nói rất đơn giản nhưng có thể làm được lại không nhiều.
“Nếu đã gia nhập Địa phủ, chúng ta là người một nhà, ngươi không cần đa lễ.”
Thôi Phán Quan phất phất tay nói ra.
Tô Tín hỏi:
“Nếu ta đã gia nhập Địa phủ, hiện tại ta có thể biết Địa phủ là tồn tại thế nào hay không?”
Thôi Phán Quan mang theo Tô Tín vừa đi vừa nói:
“Đừng tưởng chúng ta là tà giáo như Bạch Liên giáo, Địa phủ vô cùng đơn thuần, ngươi chỉ cần nhớ rõ một câu là đủ: trong Địa phủ đều là người thương tâm.”
Nội tâm Tô Tín kinh ngạc không thôi, trong Địa phủ đều là người thương tâm, Tô Tín nhìn Thôi Phán Quan trước mắt không kém gì Cổ Đông Lai, cường giả cấp bậc này có cái gì mà thương tâm?
Thôi Phán Quan tiếp tục nói:
“Có ít người không nên tồn tại trên thế gian, giang hồ xưa nay có nhiều việc bất đắc dĩ, có nhiều thứ không phải thực lực có thể giải quyết.”
“Cho dù ngươi là Hóa Thần cũng tốt, Dung Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943162/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.