Kiếm quang như tuyết rơi tháng sau, hơn mười võ giả Chu gia bị kiếm quang đảo qua thân thể liền dừng lại, quanh thân kết đầy sương lạnh, thân thể hóa thành băng nhân và vỡ vụn thành vài khối rơi trên mặt đất, bởi vì thân thể bị băng phong cho nên không có máu tươi chảy ra ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị như thế, những đệ tử Chu gia bị dọa sợ không dám tiến lên phía trước.
Mắt thấy sắp có thể diệt Trầm gia, lại bởi vì một người chỉ có thể lui bước, lão tổ Chu gia làm sao cam tâm?
Sau khi nhìn rõ thực lực Tô Tín, hơn trăm người Chu gia ở nơi này đánh không lại người ta, cho nên lão tổ Chu gia chỉ có thể cung kính nói:
- Mạnh công tử, đối thủ Chu gia chúng ta chỉ có Trầm gia, chỉ cần ngài có thể không thiên vị Trầm gia, cho dù cuối cùng Trầm gia cho ngươi cái gì, Chu gia chúng ta sẽ đền bù gấp đôi, không, gấp ba!
- Ồn ào!
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, người Chu gia lập tức im lặng không nói nữa.
Người Trầm gia lộ ra vẻ mặt sống sót sau tai nạn, bọn hắn đã biết rõ Mạnh công tử tuyệt đối không bỏ mặc bọn họ.
- Đào được! Ta đào được!
Lúc này một đệ tử Trầm gia hô to.
Tô Tín quay đầu nhìn sang, tên đệ tử Trầm gia đào ra đồ vật như bệ đá, lúc này trên bệ đá có cắm một thanh trường kiếm, thân kiếm đỏ thẫm, màu đỏ không phải giống màu của Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1943026/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.