Cả ngàn kiếm khí bộc phát, Đổng Nguyên Khê như côn trùng bị nhốt trong mạng nhện không thể thoát ra được.
Từ khi tấn chức Hóa Thần Cảnh đến bây giờ, Đổng Nguyên Khê lần đầu tiên biệt khuất như vậy, thậm chí đối phương còn không có chạm vào hắn đã làm hắn chật vật như vậy.
Trong mắt của hắn xuất hiện một tia lãnh mang, hắn động thủ với Tô Tín cũng không phải đấu sinh tử, chỉ muốn giết nhuệ khí của Tô Tín mà thôi.
Nếu hiện tại mình thu tai lại, uy vọng của mình trong Sương Nguyệt Kiếm Lư sẽ bị hao tổn nhiều.
Cho dù các võ giả Hóa Thần Cảnh biết rõ không phải Đổng Nguyên Khê quá yếu mà là Tô Tín quá mạnh mẽ, nhưng các đệ tử Sương Nguyệt Kiếm Lư khác không biết.
Trong mắt đệ tử trẻ tuổi chỉ có thắng bại, Đổng Nguyên Khê bại, chính là làm Sương Nguyệt Kiếm Lư mất mặt, uy tín của hắn giảm nhiều.
Cho nên Đổng Nguyên Khê hiện tại cũng bất chấp chuyện khác, hắn chọn chiến đấu thì hắn phải thắng.
Trên thân trường kiếm xuất hiện hào quang tối tăm, trường kiếm Đổng Nguyên Khê cuốn ngược, trên trường kiếm của hắn bộc phát hấp lực vô tận.
Kiếm khí màu xám lại hình thành một vòng xoáy khổng lồ cắn nuốt mọi thứ chung quanh.
Chân khí Đổng Nguyên Khê bị cắn nuốt, nguyên khí thiên địa chung quanh bị cắn nuốt, kiếm khí vô hình của Tô Tín cũng bị cắn nuốt.
Khi thôn phệ càng ngày càng nhiều đồ vật, vòng xoáy cũng càng lúc càng lớn, lớn đến mức ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942837/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.