Châm ngòi ly gián trước mặt hai người, gieo xuống nội tâm bọn họ một cây gai, thậm chí có khả năng làm Thanh Thành kiếm phái không thể tiếp tục hợp tác với Thái vương phủ.
Tô Tín vỗ vỗ tay nói:
- Quả nhiên Thái vương điện hạ khoan hồng độ lượng, nhưng đáng tiếc, ngươi tha thứ người ta nhưng lại trở thành dung túng.
- Ngươi có thể dễ dàng tha thứ Thanh Thành kiếm phái dùng ngươi mượn đao giết người, cho nên Thanh Thành kiếm phái sẽ làm ra chuyện quá phận hơn nữa.
Trâu Thanh Huyền chỉ vào Tô Tín, phẫn nộ quát:
- Tô Tín ngươi có ý gì? Vu oan Thanh Thành kiếm phái ta, ngươi muốn chết phải không?
Tô Tín không có đặt uy hiếp của Trâu Thanh Huyền vào trong mắt, chỉ cười ha ha, nói:
- Vu oan Thanh Thành kiếm phái ngươi? Ha ha, ta cũng không có vu oan, không tin các ngươi có thể đi hỏi vị ‘ hải ngoại tán tu ’ Lưu Tuyên Thành Lưu huynh xem.
Lưu Tuyên Thành vẫn ngồi bên cạnh xem náo nhiệt, nhìn thấy Tô Tín lại chỉ đầu mâu vào mình, sắc mặt hắn trầm xuống, hừ lạnh nói:
- Tô đại nhân ngươi có ý gì?
Tô Tín đi đến trước người Lưu Tuyên Thành, trầm giọng nói:
- Có ý gì? Lưu huynh, ngươi che dấu không tệ, thế nhưng ngươi thật sự là hải ngoại tán tu sao? Ta từ trong tư liệu của ngươi phát hiện ra không ít thứ không đúng đấy.
Đột nhiên nội tâm Lưu Tuyên Thành chấn động, hắn tự cho rằng lý lịch của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942758/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.