- Cho dù chấp niệm của bọn chúng bị khí thế Lục Phiến Môn trấn áp, nhưng ngươi nghĩ xem, những chấp niệm sát khí nhìn không thấy mỗi ngày xuyên qua xuyên lại trên người các ngươi, có thể tốt được sao? Ngươi không có cảm giác nhiệt độ cánh cửa này thấp hơn bên ngoài hay sao?
- Cho nên bần đạo khuyên ngươi nên sớm nói với thủ trưởng của mình một tiếng, bảo hắn chuyển ngươi sang nơi khác đi.
Nghe đạo sĩ nói như vậy, tên bộ khoái thủ vệ lập tức run rẩy, hắn thật sự có cảm giác như vậy.
Vào lúc muốn nói cái gì đó, một giọng nói vang lên:
- Tại sao ta không nhớ rõ lúc ở Tương Nam còn có bằng hữu chung hoạn nạn như ngươi?
Tô Tín mặt không biểu tình nhìn đạo sĩ kia, nghe hắn nghiêm trang nói hưu nói vượn cả buổi, hết lần này tới lần khác bộ khoái canh cổng còn ngây thơ như vậy, nghe hắn nói hưu nói vượn thời gian dài như vậy còn không kịp phản ứng.
Bộ khoái thủ vệ quay đầu lại nhìn thấy Tô Tín, lập tức hiểu mình bị đùa giơndx, lập tức hung dữ trừng mắt đạo sĩ kia.
Đạo sĩ kia không có chút sợ hãi, ngược lại nghiêm túc nói:
- Bần đạo là tri kỷ đã lâu với Tô đại nhân ngươi, bởi vì cái gọi là trong nước tồn tri kỷ, chân trời xa xăm như láng giềng, tối thiểu trong lòng bần đạo đã xem Tô đại nhân thành bằng hữu chung hoạn nạn ah.
Tô Tín chỉ vào đạo nhân kia nói:
- Lục Phiến Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942655/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.