Mỗi người đều có tín nhiệm thuộc về mình, một khi tín niệm này sụp đổ, đặc biệt là đối với loại người cố chấp như Giác Nghiêm là vô cùng khủng bố.
Giác Nghiêm vẫn tin tưởng vững chắc mình đuổi tận giết tuyệt ác tặc hung đồ là không sai, hắn giết một người có thể cứu mười người, chính mình thật ra đang mang tâm bồ tác dùng thủ đoạn tu la mà thôi.
Nhưng trong ảo cảnh của Tô Tín biểu hiện, mặc dù Giác Nghiêm biết là giả nhưng hắn vẫn hoài nghi mình làm đúng hay làm sai, vạn nhất thực xuất hiện loại tình huống này thì làm sao bây giờ? Có phải chính mình là tội nhân võ lâm và Thiếu Lâm tự hay không?
Loại ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Giác Nghiêm và không bỏ đi được, hắn hoàn toàn không chú ý tới tình cảnh của chính mình.
Trong nháy mắt hắn thất thần, Tô Tín lại không có dừng tay, trong mắt bắn ra sát cơ sâm lãnh.
Cho dù thù hận trong quá khứ hay thù hận gần đây, Tô Tín đã kết thành tử thù với Thiếu Lâm tự, điểm này không cần hoài nghi.
Chính bởi vì như thế, hắn không có băn khoăn khi hạ sát thủ với Giác Nghiêm.
Huống chi Giác Nghiêm lúc trước cũng không lưu thủ với Tô Tín, nếu như Tô Tín không phải nắm chắc bát chủ bài, chỉ sợ hắn đã bị Giác Nghiêm phế bỏ tu vi, ném vào trong Trấn Ma Tháp.
Phi Huyết Kiếm ra khỏi vỏ, khí huyết sát đầy trời quét qua và bay về phía Giác Nghiêm.
Giác Nghiêm vô ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942566/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.