Thiết Ngạo ngồi ngay ngắn trên thủ vị phòng nghị sự Lục Phiến Môn, một đám bộ đầu Lục Phiến Môn đều ngồi nghiêm chỉnh, không giống nghị sự ngày bình thường, châu đầu ghé tai liên tục bàn tán với nhau.
Thiết Ngạo có uy vọng không ai sánh bằng trong Lục Phiến Môn, cho dù người cực đoan như Bạch Công Phán và Ân Vô Thường làm người âm hiểm tàn nhẫn cũng không dám lộ ra nửa phần bất kính với Thiết Ngạo.
Trong tay Thiết Ngạo vuốt vuốt hai viên thiết đảm đen kịt, trầm giọng nói:
- Lục Phiến Môn đã thành lập từ lúc Đại Chu chưa rời khỏi Tương Nam, đến hiện tại đã qua năm mươi tám năm.
- Thời gian năm mươi tám năm qua, Lục Phiến Môn ta dương danh giang hồ, đồ tông mấy trăm, uy chấn võ lâm thiên hạ, thời gian này rất ngắn, hiện tại Lục Phiến Môn có ít người đã lười biếng, cho rằng thiên hạ thái bình, có thể an ổn hưởng thụ quyền thế.
- Nhưng hiện tại người Thiếu Lâm tự lại nói cho chúng ta biết, bọn họ xem uy danh Lục Phiến Môn không ra cái gì, bọn họ cũng dám phái người cướp giết tứ đại thần bộ Lục Phiến Môn tại Bắc Nguyên đạo của chúng ta, uy danh Lục Phiến Môn ta ngày xưa còn không?
Tất cả bộ đầu Lục Phiến Môn đều cúi đầu xuống.
Thiết Ngạo nói đúng, những năm gần đây bọn họ thật sự có phần lười biếng.
Lục Phiến Môn dùng thời gian vài chục năm đánh ra uy danh mà tông môn võ lâm cần thời gian mấy trăm năm mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942388/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.