Nhìn thấy Huyền Minh đến đây, quanh thân Huyền Chân sinh ra chấn động, những sâu độc kịch độc kia đều hóa thành bột mịn bay lên không trung.
Huyền Chân cầm một kiện áo cà sa tùy ý khoác lên thân thể, thản nhiên nói:
- Tại sao hôm nay ngươi rãnh tới tìm ta? Là tà ma cửu đạo xuất thế hay lão gia hỏa Huyền Khổ gặp chuyện khó giải quyết?
Nghe được Huyền Chân nói thế, Huyền Minh cười khổ một tiếng, hắn không tôn kính mình chút nào cũng bỏ đi, dù sao mình là sư huynh Huyền Chân nhưng thực lực lại kém hắn rất xa.
Nhưng thái độ của Huyền Chân với phương trượng Huyền Khổ cũng như thế, không có chút tôn kính nào, cho dù trong trường hợp chính thức Huyền Chân cũng không gọi là phương trượng, cao lắm chỉ gọi một tiếng sư huynh mà thôi.
Huyền Minh biết rõ nguyên nhân trong đó là gì, thậm chí rất nhiều võ giả Thiếu Lâm tự cũng biết nguyên nhân là cái gì.
Bởi vì trong cảm nhận của Huyền Chân, hắn tán thành phương trượng Thiếu Lâm tự chỉ có một người, đó chính là phương trượng đời trước ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm.
Ngày xưa ‘ Già Diệp Tôn Giả ’ Huyền Đàm còn chưa đảm nhiệm phương trượng Thiếu Lâm tự đã là thủ tọa Giảng Kinh đường, Huyền Chân là một tay hắn dạy bảo, tên là sư huynh đệ nhưng quan hệ càng hơn sư đồ.
Chữ lót Huyền trong Thiếu Lâm tự anh tài xuất hiện lớp lớp, quan hệ cũng không tệ, Huyền Chân vẫn cho rằng, những lão bất tử đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1942241/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.