Với lực lượng của nàng muốn giết cường giả Dương Thần Cảnh lấy máu mới gọi là si tâm vọng tưởng.
Bạch Linh ngẩng đầu nhìn Tô Tín, trong mắt lộ ra hào quang nguy hiểm:
- Ta có thể cho ngươi Hắc Liên chủng, nhưng ta hi vọng ngươi không nên gạt ta, nếu không cho dù ta giả điên, nhưng ta điên thật sẽ rất khủng bố.
Tô Tín cười nói:
- Ngươi yên tâm, Tô Tín ta nói chuyện rất thành tín, tối thiểu tuyệt đối không hàm hồ khi đối đãi minh hữu.
Khóe miệng Bạch Linh cong lên, Tô Tín nói lời này lừa gạt người trong giang hồ còn được, nàng hoàn toàn không tin.
- Nói chuyện thành tín? Những năm qua người bị ngươi đâm một đao sau lưng cũng không ít a? Người nhìn thấy ngươi nói chuyện không giữ lời đều bị hãm hại, đương nhiên ngươi là Tô Tín nói chuyện thành tín.
Tô Tín cũng không phản bác lời của Bạch Linh, hắn thu một ít trường kiếm trong không gian này vào túi giới tử, những thứ này là bảo vật.
Bởi vì căn cơ của Bạch Linh trong Bạch Liên giáo rất nông cạn, trước khi nàng trở thành thánh nữ đã phải chém giết với đệ tử Bạch Liên giáo khác, cho nên trở thành thánh nữ không có bao lâu, thủ hạ cũng không có mấy người.
Hơn nữa Bạch Liên giáo rất ít võ giả dùng binh khí, sử dụng kiếm càng ít, cho nên nàng không đặt những trường kiếm Huyền cấp vào trong mắt.
Tô Tín gia đại nghiệp đại, đương nhiên hắn phải suy nghĩ vì thủ hạ của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941963/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.