Lão tổ Tô gia vừa ra mặt đã làm khí thế thay đổi.
Tô Minh Kỳ nói thầm không tốt.
Bởi vì cái gọi là nhất cổ tác khí lại mà suy ba mà kiệt, hiện tại lão tổ Tô gia vừa lộ mặt, dũng khí của huyết mạch chi thứ giảm đi rất nhiều, lại lại để cho hắn nói cái gì đó, chỉ sợ khí thế kia cũng tựu tiết không có.
Cho nên Tô Minh Kỳ trực tiếp đứng ra trầm giọng nói:
- Lão tổ, lần này chúng ta chỉ muốn tranh thủ lợi ích huyết mạch chi thứ chúng ta nên có được mà thôi!
Lão tổ Tô gia nhìn Tô Minh Kỳ và phần đông huyết mạch chi thứ, hắn lạnh lùng nói:
- Lợi ích nên được? Các ngươi đều là người Tô gia, cái gì mà các ngươi không nên được?
- Qua nhiều năm như vậy, Tô gia ta có thiếu ăn thiếu uống của các ngươi hay không? Công pháp nên có các ngươi nên có, tài nguyên tu luyện cũng cấp đúng hạn cho các ngươi, các ngươi còn muốn cái gì nữa.
- Lòng tham là nguồn gốc tội lỗi lớn nhất, Tô Minh Kỳ, ta nhìn ngươi lướn lên, lúc trước ngươi nuốt riêng đan dược trong tộc, Tô gia niệm tình ngươi khi đó tuổi trẻ không hiểu chuyện, cho nên không có trọng phạt ngươi.
- Nhưng không nghĩ tới ngươi bây giờ nổi lòng tham không nên có, lại còn muốn thêm thứ khác, có phải vị trí gia chủ Tô gia cũng nên cho ngươi làm hay không?
Lão tổ Tô gia vừa nói như thế, nội tâm đệ tử chi thứ kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941761/chuong-1241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.