Tiêu Xước lạnh lùng nhìn Độc Cô Diêm, Tiêu Hoàng lại không thể mặc kệ không hỏi cô cô.
Cho nên Tiêu Hoàng đứng lên chào Tiêu Xước:
- Tiểu chất cũng đã hơn mười năm không có gặp cô cô, cô cô vẫn mạnh khỏe chứ?
Tiêu Xước lạnh lùng nói:
- Nhờ phúc Tiêu gia các ngươi, ta còn chưa có chết.
Tiêu Hoàng sờ sờ cái mũi, hơi kinh ngạc nhìn Tiêu Xước, không hiểu tại sao cô cô dùng thái độ này với mình.
Tiêu Xước đến Độc Cô thị gần hai mươi năm, khi đó Tiêu Hoàng cũng chỉ là tiểu hài tử mà thôi, cho nên hắn cũng không biết tại sao Tiêu gia lúc trước lại lựa chọn quan hệ thông gia với Độc Cô thị kế cuối trong lục đại thế gia, hơn nữa còn lựa chọn kẻ bình thường như Độc Cô Diêm.
Vào lúc Tiêu Hoàng nghĩ tới trong lục đại thế gia Nhữ Nam Thượng Quan thị truyền thừa đã lâu, thực lực cũng không tệ, vừa vặn xứng đôi với Tiêu gia bọn họ.
Hơn nữa Nhữ Nam Thượng Quan thị thế hệ trước có không ít thế hệ tuấn kiệt, người nào cũng mạnh hơn Độc Cô Diêm.
Trong trí nhớ của Tiêu Hoàng, chính mình khi còn bé rất được cô cô yêu thương, cũng rất sủng ái chính mình.
Nhưng đợi đến lúc Tiêu Xước đến Độc Cô thị thì nàng không quay về Tiêu gia một lần, cho nên Tiêu Hoàng cũng không biết vì sao cô cô biến thành như vậy.
Nhưng nội tâm Tiêu Hoàng rất cảm kích cô cô, khi hắn còn bé đã bị định vị trở thành người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941727/chuong-1258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.