Có rất nhiều Hoàng tử Đại Chu vào kinh, bọn họ mang bao nhiêu cao thủ thì có bấy nhiêu võ giả có tông môn chống lưng theo chân bọn họ cùng dũng mãnh vào thành Thịnh Kinh, dưới sự cố gắng buông thả của Lục Phiến Môn không ai tra được chuyện này.
Cũng giống như bây giờ, cũng không ai nghĩ rằng hai người võ giả ăn cơm ở trong quán rượu nhỏ bên đường lại có cảnh giới Dung Thần.
Tên võ giả đối diện Trương huynh có tướng mạo nho nhã tuấn tú, hắn nghe thấy lời võ giả này nói thì khóe miệng lộ ra nụ cười.
- Võ huynh, đừng tự coi nhẹ mình, thiên hạ đại loạn thì long xà mới có thể nổi dậy, lúc này Cơ Hạo Điển của Đại Chu tự tìm đường chết, chính là thời cơ tốt để chúng ta nổi danh giang hồ.
- Chủ công đã đồng ý vị trí mà chúng ta nên có được, chờ sau khi chuyện thành công trong tương lai, vị trí của ngươi còn oai phong hơn so với vị trí Tứ Đại Thần Bộ này của Tô Tín!
Võ huynh gật đầu, trong mắt lộ ra một chút ánh sáng kỳ lạ.
Vì sao võ giả lại tu hành cả đời? Phần lớn cũng là bởi vì hai chữ danh lợi mà thôi.
Trong nửa đời trước của hắn, bởi vì mệnh lệnh của sư phụ hắn nên hắn vẫn luôn tu hành kín đáo, rõ ràng có tu vi kinh trời nhưng lại chẳng thể phô bày ra giống như áo gấm đi đêm.
Bây giờ sư phụ của hắn đã chết, trên giang hồ này cũng không còn thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941600/chuong-1321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.