Khác với người Thục vương phủ lạc quan mù quáng, Ôn Dục lại vô cùng tỉnh táo.
Người của Thục vương phủ đều xuất thân từ trong dân dã, mà cơ hồ chín thành chín đều là võ giả xuất thân từ Ba Thục đạo. Quả thực thực lực của bọn hắn không tồi, thế nhưng cái nhìn đại cục thì lại kém hơn một chút.
Trước mắt còn không phải là lúc mà Thục vương phủ bọn hắn nên cao hứng, kết quả đám người này cũng có chút đắc ý quên hình, không biết mình đang đứng ở vị trí nào.
Quan trọng nhất chính là, ngay cả chính bản thân Thục Vương điện hạ cũng có khuynh hướng như vậy, chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam.
Trên mặt Ôn Dục hiện lên vẻ u sầu, có thể nói Cơ Ngôn Tú là người rất thông minh, nhưng khuyết điểm duy nhất của hắn chính là rất dễ dàng bị người ta chi phối.
Ngày xưa khi còn ở Ba Thục đạo thì Cơ Ngôn Tú đã không có tự tin. Khi đó mỗi ngày thứ mà hắn nghĩ cũng không phải là làm thế nào để đăng cơ, mà là nghĩ như thế nào mới có thể giữ mạng khi tân quân đăng cơ.
Về sau là Tô Tín mang lực lượng tới cho Cơ Ngôn Tú, nói cho hắn phải làm thế nào mới có thể tranh đoạt hoàng vị. Chuyện này cũng làm cho Cơ Ngôn Tú tỉnh lại, bất kể là ánh mắt hay là lối làm việc đều cao minh hơn rất nhiều, đã dần dần trở thành một tên hoàng tử, có thể làm chỗ dựa hợp cách.
Chỉ là theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941561/chuong-1341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.