Người có tên, cây có bóng.
Loại vật như thanh danh này, tuy rằng nhìn không thấy sờ không được, nhưng là thể hiện trực quan nhất của thực lực bản thân.
Trước mắt Tô Tín xuất hiện ở chỗ này, tuy rằng chỉ có một người, thế nhưng Cơ Ngôn Đình trong lòng lại xuất hiện một cỗ cảm giác tuyệt vọng.
Đối với ngôi vị hoàng đế này hắn đã từng buông tha, hiện tại cũng bởi vì có Tẩy Kiếm Các trợ giúp cho nên hắn mới dám đứng ra tranh đoạt ngôi vị hoàng đế này.
Cũng giống như trước kia hắn nói với Cơ Ngôn Tú vậy, nếu hắn không giao ra lệnh bài, như vậy sau này ngay cả một vị vương gia nhàn tản hắn cũng không cho đối phương làm.
Mà chuyện bây giờ giống như lại quay ngược lại, tương lai nếu như Cơ Ngôn Tú leo lên ngôi vị hoàng đế, hôm nay mình chủ động tới tìm hắn gây phiền toái, tuy rằng trước mắt vì ngại quy củ cho nên hắn không dám động vào mình. Thế nhưng đợi đến lúc tương lai hắn sẽ bỏ qua cho mình sao? Cho nên Cơ Ngôn Đình không dám nghĩ tiếp.
Cho nên hắn khẽ cắn môi, trực tiếp nói với Tô Tín:
- Tô đại nhân, mặc kệ Cơ Ngôn Tú đã đồng ý với ngươi cái gì, chỉ cần ngươi có thể đáp ứng giúp ta, ta sẽ nhân đôi... Không! Gấp ba cho ngươi!
Tô Tín âm thầm lắc đầu, tuy rằng vô số hoàng tử Đại Chu ở trong mắt Tô Tín đều không được tốt lắm. Thế nhưng trong lúc này phế vật như Cơ Ngôn Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/1941558/chuong-1343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.