Trong trạch viện của Hổ tam gia ở Thuận Ý phường. 
Hổ tam gia cầm bạc của Tô Tín đưa đến, khóe miệng để lộ ý cười đắc chí. 
- Lý sư gia, nghĩa tử này của ta thế nào? Chỉ mới một tháng, đã kiếm về cho ta tám vạn lượng bạc, ha ha ha! - Hổ tam gia cười phá lên. 
Có thể nói rằng, người có ưu khuyết, vật có vuông tròn. 
Nghĩa tử Trần Đáo trước kia Hổ tam gia thu nhận, ông đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, riêng bạc đã ném vào mấy vạn lượng. 
Luyện Thiết Sa Chưởng cần lượng lớn thảo dược ngâm tẩm hai tay, để phối hợp tu luyện cùng Thiết Sa Chưởng. 
Hai mươi năm bồi dưỡng, Hổ tam gia đã bỏ ra vài xe lớn thảo dược. 
Nhưng kết quả thì sao? Suýt chút nữa thì thành nuôi ong tay áo. 
Giờ nhận Tô Tín làm nghĩa tử, ông chỉ bỏ ra vài câu, kết quả chưa đầy một tháng, Tô Tín đã mang về cho ông một món quà lớn. 
Lý sư gia đứng bên nói lời nịnh hót: 
- Vẫn là Hổ tam gia nhìn xa trông rộng, nếu ban đầu giết Tô Tín đi thì giờ chúng ta đâu thể có nhiều tiền như vậy. 
Hai người đang nói chuyện thì một bang chúng đi vào đưa một mảnh giấy nhỏ cho Lý sư gia. 
- Ai đưa tin đến thế? - Hổ tam gia nói. 
Lý sư gia chần chừ một lúc rồi nói: 
- Là tin Lý Cương báo, bên trong viết tổng hoa hồng tháng này Tô Tín thu vào là mười tám vạn lượng. 
Hổ tam gia ném bạc trong tay xuống, nụ cười trên khuôn mặt dần tắt. 
Còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-phan-phai-he-thong/113574/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.