Đúng như Quý Trạch nói, tốc độ và sức mạnh của Ứng Thiên đều trở nên yếu đi, cho nên không thể đúng lúc nhận ra được có thứ ở phía sau lưng y.
Từ hai chân đến vai đều bị một dây thừng bằng linh lực trói lại chặt chẽ, hai tay y giãy giụa, đến lúc dùng man lực đem thứ bó chặt trên người mình chấn nát, cũng có hơn một nghìn thứ đồng dạng cùng nhào tới, giống như rắn độc chặt chẽ xoắn lấy tứ chi y.
Hai hàng lông mày Ứng Thiên nhíu chặt, mặt đầy sát khí đem những thứ đó từng cái chấn nát, nhưng tốc độ và sức mạnh của y đến cùng vẫn không sánh được với trước đây, đối mặt với việc người trước ngã xuống, người sau tiến lên, dây thừng linh lực tốc độ càng lúc càng nhanh, y càng dần dần hiện ra vẻ mỏi mệt.
Chớp mắt, đã bị dây thừng trói lại thật chặt, lần này không giống mấy lần trước, Quý Trạch rõ ràng không lưu tay nữa, sau khi trói lại Ứng Thiên, lập tức dùng niệm lực đem tầng dây thừng bằng linh lực kia ngưng tụ thật dày, cách anh gói cũng rất khéo léo, Ứng Thiên thử mấy lần, đều không có cách giãy thoát.
Quý Trạch thấy thế rốt cục lộ ra nụ cười thỏa mãn, anh phất tay một cái, ra hiệu thủ hạ đang tuân lệnh thủ ở xung quanh đem người mang về.
Ứng Thiên thấy thế, phẫn nỗ đến mức thái dương nổi lên gân xanh, đôi mắt đen cũng càng sâu thẳm, mơ hồ lóe lên tia sáng màu vàng.
Thủ hạ Quý Trạch đều mặc một thân quần áo màu đen không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-ngon-linh-su/1480273/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.