*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm xuống, toàn bộ các thành viên Long Ngâm được Lưu Xuyên mời tới khách sạn liên hoan, đến khi ăn uống xong xuôi, Lưu Xuyên mới lái xe đưa Ngô Trạch Văn về nhà mình. Ngô Trạch Văn bị chuốc rất nhiều rượu nên có chút mơ hồ, Lưu Xuyên trực tiếp ôm cậu tới phòng ngủ. Đến khi Ngô Trạch Văn hơi tỉnh táo lại thì mới phát hiện ra mình đang bị hắn áp đảo trên giường.
“Ô… Đừng…” Định cự tuyệt thì lại bị một nụ hôn dịu dàng lấp đầy, Ngô Trạch Văn mơ hồ không phản kháng, bị Lưu Xuyên đòi hỏi cả một đêm.
Sáng hôm sau, Ngô Trạch Văn chỉ cảm thấy đau nhức toàn thân, Lưu Xuyên cũng không ở bên cạnh, rõ ràng đã dậy rồi.
Ngô Trạch Văn chật vật bò khỏi giường, đúng lúc này Lưu Xuyên đột nhiên xuất hiện ở cửa, mỉm cười nói: “Tỉnh rồi à?”
“Ừ.” Ngô Trạch Văn chuẩn bị mặc quần áo, Lưu Xuyên lại đi tới trước mặt cậu, cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên trán cậu, nói: “Đừng nóng vội, tôi có quà cho em.”
Ngô Trạch Văn nghi hoặc nói: “Quà gì?”
Lưu Xuyên lấy một chiếc hộp nhỏ từ trong tủ đầu giường ra, nhẹ nhàng đặt vào trong tay Ngô Trạch Văn. Tim Ngô Trạch Văn bỗng đập liên hồi, mở ra thì thấy… quả nhiên là một chiếc nhẫn.
Thiết kế của chiếc nhẫn đơn giản lại hào sảng, bên trong còn có khắc hai chữ “Xuyên & Văn” nho nhỏ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2157905/quyen-8-chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.