*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Há to miệng một lúc lâu, Lộc Tường mới gãi đầu, cười nói: “Đội trưởng cứ đùa, ha ha, thực ra em cũng rất là thích anh nha.”
Thiệu Trạch Hàng: “…”
Rõ ràng người này hoàn toàn “chưa nếm mùi yêu đương”, căn bản không hề biết ý nghĩa của việc thích một người.
Thiệu Trạch Hàng bất đắc dĩ nói: “Em cũng thích hội Thường Thịnh, Chu Tân Truyền, cũng rất thích sư phụ em đúng không?”
“Đúng vậy.” Lộc Tường không do dự nói.
Thiệu Trạch Hàng: “…”
Nhìn thiếu niên quá đỗi đơn thuần trước mặt, rõ ràng thích của cậu chỉ là việc thích chơi cùng mà thôi.
“Em không hiểu.” Thiệu Trạch Hàng nhìn đôi mắt trong veo của cậu, thấp giọng nói, “Thích của tôi không giống thích của em.”
“Không giống ở điểm nào?” Thiếu niên hoang mang ngẩng đầu nhìn Thiệu Trạch Hàng, tựa hồ như gặp phải một bài toán quá khó, não cậu không thông nổi.
Thiệu Trạch Hàng quyết định dùng hành động thực tế để dạy cho cậu.
Tay phải ôm chặt eo của thiếu niên, tay trái nâng cằm cậu lên, Thiệu Trạch Hàng cúi đầu, nhẹ nhàng hôn xuống.
“Ô…”
Lộc Tường đột nhiên bị hôn khiếp sợ mở to mắt, vì chênh lệch chiều cao khiến cậu không thể không kiễng chân thừa nhận nụ hôn này, bị Thiệu đội ôm vào khiến Lộc Tường đầu váng mắt hoa, Thiệu Trạch Hàng nhân lúc cậu đang ngây người liền cậy khớp hàm luồn đầu lưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2157866/quyen-8-chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.