Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy Từ Sách bị Thiệu Trạch Hàng đánh cho xuống đài, nhưng trước khi chết hắn vẫn kịp dùng chiêu cuối, đánh cho Thiệu Trạch Hàng thấp máu, lúc này Thiệu Trạch Hàng chỉ còn chưa đến 10% máu…

Lấy trạng thái như vậy nghênh chiến tuyển thủ thứ hai của Long Ngâm là Lâm Đồng, Thiệu Trạch Hàng chắc chắn cần phải tính toán tỉ mỉ sao cho đánh ra được lượng sát thương nhiều nhất mới có lợi. Vì vậy tại một khắc Lâm Đồng vừa xuất hiện, hắn lập tức đưa Minh Giáo tiến vào trạng thái ẩn thân.

Lâm Đồng đi tới trung tâm huyệt động, phát hiện xung quanh không có ai, tự biết đối phương đã ẩn thân. Lâm Đồng cảnh giác nhìn ra bốn phía, vểnh tai nghe động tĩnh xung quanh, bên tai thỉnh thoảng truyền đến tiếng từng giọt nước nhỏ xuống mặt đất, vang vọng tinh tế nơi huyệt động trống trải…

Lâm Đồng thấy phía sau có người, nhưng vẫn chậm hơn một bước, Thiệu Trạch Hàng đánh lén sau lưng một chiêu, trực tiếp xuất hiện bạo kích thương tổn, đánh tụt 7% máu Cái Bang Lâm Đồng!

Lâm Đồng trúng một chiêu, xoay người lại, một chiêu hoa lệ Long khiếu cửu thiên đánh liên kích ba lần, nhanh chóng nhắm vào ngực Thiệu Trạch Hàng!

Lấy chưởng pháp đấu với đao, trên mặt Lâm Đồng lại không hề sợ hãi, Long đằng hổ dược, Kiến long tại điền, Phi long tại thiên, kỹ năng màu vàng cùng ánh đao màu trắng xen nhau, hai người đánh bất phân thắng bại.

Một phút sau, Thiệu Trạch Hàng ngã xuống, Lâm Đồng cũng mất gần 20% máu.

Đội tuyển Đồng Tước phái tuyển thủ thứ hai Quách Dịch An lên đài, đây cũng là một tuyển thủ Cái Bang Chưởng, là đồng môn cùng lưu phái với Lâm Đồng. Tuyển thủ này là người đánh ổn định, Lâm Đồng đánh cũng không tạo được nhiều lợi thế. Thiệu Trạch Hàng tạo được ưu thế chênh lệch 20% máu ban đầu vẫn được giữ vững đến cuối cùng, Lâm Đồng đánh ra toàn bộ sát thương, cuối cùng bất đắc dĩ ngã xuống.

Trận đấu tạm dừng để đổi người, bình luận viên không biết nói gì, Tô Đồng chủ động mở miệng hỏi: “Thư Bình, theo anh thì tuyển thủ thứ ba của Long Ngâm lên đài sẽ là ai?”

Trương Thư Bình nói: “Hẳn sẽ là Xuyên đội, Dạ Sắc hoặc Tứ Lam. Tôi nghĩ, đấu với đội mạnh như Đồng Tước, trong ba đại thần một người sẽ phải ra sân.”

Cuối cùng, thông tin hiện lên trên màn hình lớn như một cái tát.

ID: Mê Vụ Chiểu Trạch;

Tên thật: Ngô Trạch Văn; Giới tính: Nam; Tuổi: 22;

Am hiểu lưu phái: Ngũ Độc Cổ trùng;

Đội tuyển: Long Ngâm;

Điểm hạ gục lôi đài: 6.

Trương Thư Bình có chút không biết nói gì nhìn thông tin của đồ đệ, sửa miệng nói: “Khụ, quả nhiên Xuyên đội không hề sắp xếp như lẽ thường, tuyển thủ thứ ba của Long Ngâm lại là người mới Ngô Trạch Văn! Trong chín trận đấu trước đó, Ngô Trạch Văn cũng lên đấu lôi đài sáu lần, mọi người hẳn đã biết rõ cậu ấy, chúng ta cùng xem hôm nay cậu sẽ phát huy như thế nào.”

Trương Thư Bình vừa dứt lời, nhân vật “Mê Vụ Chiểu Trạch” của Ngô Trạch Văn lập tức xuất hiện tại điểm hồi sinh của đội tuyển Long Ngâm.

Ngô Trạch Văn bình tĩnh thao tác Mê Vụ Chiểu Trạch đi tới phía trước, dừng lại ở một góc rẽ trong động, theo góc độ của cậu, vừa vặn có thể thấy được vị trí của Cái Bang đối phương nhưng người kia lại không thấy được cậu – đây là một góc chết hạn chế tầm nhìn vô cùng xảo diệu!

Ngô Trạch Văn quyết đoán triệu hồi nhện độc đánh tầm xa, phun ra mạng nhện trói đối phương lại, đồng thời bùng nổ tốc độ tay, sử dụng Thiên chu vạn độc thủ, lập tức đánh cho Quách Dịch An trúng độc ba tầng!

Sau khi hết bị trói, Quách Dịch An quay đầu lại đã không thấy Ngũ Độc đâu nữa.

– mất tích?

Quách Dịch An ngẩn ra, lập tức đi về hướng lúc nãy đối phương đứng để tìm, vừa mới đi đến lối rẽ, còn chưa thấy bóng dáng Ngô Trạch Văn thì bên cạnh đã xuất hiện một con rắn!

Rắn độc không khách khí phi tới cắn hắn, liên tục cắn ra ba vết thương, lại trúng độc ba tầng! Quách Dịch An chỉ còn 20% máu, bị rắn độc cắn như vậy, trực tiếp tụt máu báo đỏ.

Trương Thư Bình tâm tình khoái trá giải thích nói: “Chúng ta có thể thấy, tuyển thủ Ngũ Độc của đội tuyển Long Ngâm lợi dụng vị trí xảo diệu cùng với điểm mù của tầm nhìn, dùng vài kỹ năng đơn giản đánh cho đối thủ trúng độc gần sáu tấng, Cái Bang trúng độc mỗi bước đi lại mất thêm máu. Nói cách khác, dù kế tiếp Ngô Trạch Văn không công kích gì thêm, đợi đối phương trúng độc mất máu cũng có thể giết sống đối phương sau mười giây trúng độc!”

Hiệu quả trúng độc duy trì liên tục mười giây, khán giả đều thầm đếm ngược.

-10,9,8,7,6,5,4,3,2,1!

– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Cư An Tư Nguy]! (Sống yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy)

Khán giả: “…”

Quả nhiên như lời Trương Thư Bình nói, sau khi hết mười giây trúng độc, Quách Dịch An thực sự đã bị độc chết.

Học bá lại bắt đầu áp chế bằng IQ, tính toán chính xác thương tổn, thực sự khiến người ta muốn quỳ bái!

Đội tuyển Đồng Tước bên kia, Thiệu Trạch Hàng thấy một màn như vậy hơi nhíu mày, đến gần bên tai thấp giọng nói với Lộc Tường: “Lưu Xuyên chọn loại bản đồ này rõ ràng là chuẩn bị cho tuyển thủ thứ ba kia, em nhớ cẩn thận, lát nữa chắc chắn người kia sẽ mai phục chơi diều với em, em phải chuẩn bị vững vàng.”

Lộc Tường “Ừm” một tiếng, gãi gãi đầu, xoay người lên sân.

Trên màn hình lập tức hiện ra thông tin của Lộc Tường –

ID: Lộc Đại Hiệp Phi Tường;

Tên thật: Lộc Tường; Giới tính: Nam; Tuổi:19;

Am hiểu lưu phái: Cái Bang Côn;

Đội tuyển: Đồng Tước;

Điểm hạ gục lôi đài: 16.

Con số 16 lần kích sát này cũng khiến cho Lộc Tường đứng đầu trên bảng xếp hạng điểm hạ gục, trong khi đó số lần kích sát của Ngô Trạch Văn chỉ bằng số lẻ, sáu lần. Tuy Lộc Tường đánh sân khách, nhưng là Thần Cái được nhiều người yêu mến, thời điểm lên đài khiến khán giả hiện trường vỗ tay nhiệt liệt.

Lộc Tường đi vào bản đồ liền thầm mắng Lưu Xuyên, tuyển cái thứ bản đồ vừa tối om vừa lòng vòng, sư phụ người thực sự quá đáng lắm.

Nhưng dù sao cậu cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, hàng ngày vẫn luyện tập cách đi đứng trên các loại bản đồ, không bị lạc đường, tương đối thuận lợi tới được giữa huyệt động. Chỉ là muốn tìm được Ngô Trạch Văn tại huyệt động phức tạp này thực sự là một vấn đề khó khăn đối với Lộc Tường.

Lộc Tường đi vài bước về hướng điểm hồi sinh của Long Ngâm trước, đến khi gặp lối rẽ, khóe mắt nhìn thấy một con rắn nhỏ, Lộc Tường trong nháy mắt nắm cây gậy xanh biếc trong tay, dùng một chiêu “Hoành tảo thiên quân” quét hết rắn nhỏ trong phạm vi công kích, cây gậy nện trên mặt đất tạo nên âm thanh nặng nề, quét tới nơi nước đọng liền bắn lên rất nhiều bọt nước!

Nhưng sau khi hạ gậy xuống, Lộc Tường lại kinh ngạc phát hiện, con rắn nhỏ kia thế mà đã sớm bị chủ nhân nó hiến tế rồi…

Không ổn!

Cảm thấy không ổn, Lộc Tường lập tức quay đầu, quả nhên bị một con nhện từ xa phun ra mạng nhện trói lại.

Ngô Trạch Văn trốn ở xa xa, bình tĩnh dùng hai kỹ năng công kích “Thiên chu vạn độc thủ” và “Vạn độc phệ tâm” lên người Lộc Tường, lợi dụng thời gian trói buộc ba giây, nhanh chóng khiến Lộc Tường trúng độc ba tầng, sau đó lập tức xoay người ẩn đi tung tích.

Lộc Tường cầm gậy đuổi theo, Ngô Trạch Văn liền đi vòng trong các lối rẽ, kiên nhẫn khống chế được khoảng cách hai bên, mắt thấy Lộc Tường nhanh chóng đuổi kịp liền quyết đoán thả ra một đàn bướm khiến Tiểu Lộc bị mù.

Kỹ năng Minh điệp chi tế phóng ra, trước mắt Lộc Tường tối đen, không nhìn được gì cả, đành phải đứng yên một chỗ chờ. Sau khi hiệu quả hạn chế tầm nhìn kết thúc, Lộc Tường buồn bực phát hiện… Bản thân dường như không nhớ được hướng nữa…

Lúc nãy rốt cuộc cậu đang đi về hướng Đông hay hướng Tây? Hướng Bắc hay hướng Nam?

Bên nào là hướng Đông? Trên bản đồ không đánh dấu phương hướng, thực sự rất là đáng ghét!

Vì thế khán giả trợn mắt há mồm nhìn Tiểu Lộc choáng váng đầu óc đi vòng vòng trên bản đồ. Một lúc sau, Lộc Tường mất kiên nhẫn, trực tiếp dùng gậy đâm xuyên vách tường.

– người sư phụ dạy dỗ thực sự quá đáng ghét!

Nơi này quá nhiều lối rẽ, Lộc Tường dứt khoát cầm gậy đi lên làm dân công phá núi mở đường.

Trong bản đồ game, rất nhiều công trình kiến trúc đều mô phỏng giống như thực tế, nói cách khác, cảnh tượng trong trò chơi giống với hiện thực, xuống nước thì tốc độ bị chậm lại, rơi vào đầm lầy thì nửa bước cũng khó đi, chỉ cần người chơi có lực sát thương đủ mạnh thì có thể dùng một chưởng phá đổ bức tường.

Lộc Tường phá hủy vách đá trong huyệt động, dọn sạch một đường, cuối cùng cũng tìm thấy Ngô Trạch Văn.

Lộc Tường thở phì phì nhào tới tung ra “Giao long xuất thủy”, “Ác cẩu lan lộ”, “Bổng đả cẩu đầu”, đánh ra một bộ liên chiêu công kích trong Đả Cẩu Bổng Pháp của Cái Bang, đánh cho Ngô Trạch Văn mất một lượng máu lớn, giờ khắc này bùng nổ đủ để thấy được tốc độ tay của Lộc Tường nhanh đến thế nào.

Nhưng Ngô Trạch Văn cũng không hề chậm, sau khi bị Lộc Tường đánh cho một trận, Ngô Trạch Văn bình tĩnh kéo giãn cự ly, tiếp tục chơi diều với Lộc Tường.

Tiểu Lộc Tường liên tục lạc đường, liên tục phá tường, đánh cho toàn bộ vách đá của Linh xà động sập xuống.

Khán giả: “…”

Ngô Trạch Văn không còn nơi ẩn thân, phải đối mặt đánh với Lộc Tường, Lộc Tường giờ mới vui vẻ, nhào lên liều mạng với Ngô Trạch Văn. Máu của hai người giảm rất nhanh, nhưng cứ liều mạng như vậy, Lộc Tường lại phát hiện có gì đó sai sai…?

Ngô Trạch Văn nghiêm túc đánh chữ nói: “Hết mana rồi?”

Lộc Tường: “…”

Mẹ nó chứ sao có thể như vậy?!

Lộc Tường lạc đường, phá hủy vách đá tung ra rất nhiều chiêu, tiêu hao quá nhiều mana. Vì vậy khi cậu liều mạng với Ngô Trạch Văn, mana rõ ràng ít hơn Ngô Trạch Văn rất nhiều.

Ngô Trạch Văn hiểu rất rõ điểm này, cậu tính toán thương tổn và lượng mana còn lại, tựa hồ có thể chuẩn xác như nhân viên số liệu của công ty game.

Lộc Tường đáng thương bị học bá chơi diều, lòng vòng khiến mất tỉnh táo, cuối cùng Ngô Trạch Văn bùng nổ một bộ liên chiêu, đánh chết Tiểu Lộc thấp máu hết mana.

– [Mê Vụ Chiểu Trạch] kích sát [Lộc Đại Hiệp Phi Tường]!

Khán giả trợn mắt há mồm nhìn cảnh này, mọi người đều không tin nổi một tuyển thủ mới như Ngô Trạch Văn lại lừa chết Lộc thần đầy máu?!

Nhưng nhìn Linh xà động bị phá cho trống trơn, mọi người lại cảm giác dở khóc dở cười.

Đấu lôi đài một hồi, vì lạc đường không tìm được phương hướng mà hủy hết cả bản đồ, nhìn cả liên minh cũng chỉ có Lộc Tường mới làm ra chuyện này.

Nhìn Tiểu Lộc Tường gục đầu buồn bực đi xuống, rất nhiều khán giả muốn cười nhưng không nỡ – nhóc mù đường đáng thương, ai bảo người sư phụ cậu bồi dưỡng lại là học bá, cậu vẫn là… yếu hơn một chút nha!Hết chương 255.

Khổ thân đtcn (╬ಠ益ಠ) thế nên mới nói các ông ra đường nhớ mang theo GoogleMap nha… [⑇⨀ེ⌓⨀ེ•⑇]Đã thế Trạch Văn lại còn học xấu từ chồng đánh chữ ra cái vẻ khách quan: “Hết mana rồi à?” (」゜ロ゜)」Đương nhiên là hết rồi đm biết thừa còn giả bộ à ლ(ಠ益ಠლ thiếu mỗi thêm cái “ :) ” là thành tướng phu thê rồi đấy ヽ( ̄д ̄;)ノ

Mà đọc mới thấy chị Điệp rất giỏi trong việc sắp xếp logic ấy, đặc điểm chiêu số rồi thì chiêu nào ra vào lúc nào thứ tự ra sao đều rất hợp lý luôn. Giờ số chiêu thức với vũ khí trong này của chị nhiều gần bằng một bộ Kim Dung rồi đấy (/□)

Chị Điệp không tả Cái Bang, tìm hình Cái Bang của Jx3 thì toàn ra fanart cục súc, tìm mãi mới được một cái dương quang thiếu niên. Để luôn ở đây ~~~ Tiểu Lộc mà như trong này có pet là con chim ưng kia thì đỡ rồi, bay lên không trung bao quát bản đồ hộ ┐(´∀`)┌

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.