Tình cảm trong lòng bao năm cất giấu, trong một khắc này như phát tiết hết ra. Từ Sách vô cùng kích động, trong nụ hôn mang theo sự tuyệt vọng điên cuồng, hắn ôm chặt lấy cánh tay Giang Thiếu Khuynh tựa như muốn đem hai người hòa làm một.
Giang Thiếu Khuynh bị động tác đột ngột dọa đến mức nửa ngày không phản ứng được gì. Sau khi lý trí quay lại, mặt Giang Thiếu Khuynh mới đỏ lên, dùng lực đẩy hắn ra, sắc mặt rất khó coi nói: “Từ Sách cậu làm gì thế?”
Giang Thiếu Khuynh sau khi bị hôn rất phẫn nộ, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt thâm thúy của người kia, trái tim Giang Thiếu Khuynh lại run lên – trong đôi mắt Từ Sách phủ đầy tơ máu, biểu tình trên mặt khổ sở cùng cực, giống như sắp bật khóc…
Nhìn Từ Sách như thế, Giang Thiếu Khuynh cũng không đành lòng quở trách hắn, nhưng bị cưỡng hôn cũng chẳng dễ chịu gì, Giang Thiếu Khuynh chật vật lấy tay lau miệng, cố bình tĩnh nói: “Từ Sách cậu tỉnh táo lại đi, sao thế?”
Từ Sách trầm mặc một lát mới buồn bực cúi đầu xuống, thấp giọng nói: “Cậu còn chưa hiểu sao? Thiếu Khuynh… Tôi thích cậu.”
Giang Thiếu Khuynh: “…”
Những lời này còn khiến Giang Thiếu Khuynh sốc hơn cả việc bị hôn.
– cậu ta đang nói cái gì? Thích? Giang Thiếu Khuynh bỗng thấy mọi thứ trong đầu trở nên lộn xộn.
Giọng Từ Sách có chút nghẹn ngào: “Tôi vốn không định nói ra, nhưng nếu đã như vậy, thôi thì nói cho cậu vậy…”
Hít sâu một hơi, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2157475/quyen-5-chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.