Hai vị nào đó sau khi bằng vào nụ hôn đâm thủng tầng cửa sổ tình cảm ái muội, liền ngọt ngào đứng ôm nhau, cùng nhau cảm nhận nhịp đập trái tim của đối phương. Thật lâu thật lâu sau, Lưu Xuyên mới kịp hoàn hồn gật mình nhớ tới một chuyện rất là quan trọng—— khoan đã, hôn người ta rồi bày tỏ với người ta rồi, lại quên mất hỏi người ta nghĩ như thế nào!?
Lưu Xuyên vội vàng hỏi "Phải rồi Trạch Văn, anh thích em, còn em đối với anh có thích không?"
"..." Ngô Trạch Văn không nói lời nào.
Lưu Xuyên nâng mặt đối phương lên, thấy vẻ mặt đối phương đỏ bừng bừng, liền bật cười nói "Em cũng thích anh đúng không? Nếu không mới nãy em sẽ không chủ động hôn anh. Anh biết mà, dạo gần đây mỗi lần anh cùng Giang Tuyết bàn bạc chuyện của đội em đều cố ý tránh đi chỗ khác, đối tượng em thích không phải Giang Tuyết mà là anh có đúng không?"
Sao tự dưng EQ lại đúng lúc online thế này?
Ngô Trạch Văn lỗ tai đỏ bừng quay đầu sang chỗ khác, giãy người rời khỏi lồng ngực Lưu Xuyên, nói "Em đi tắm."
Lưu Xuyên hoàn toàn không chấp nhận bị bơ như vậy, kiên trì theo sau nói "Em không chịu thừa nhận là vì mắc cỡ đúng không? Nói thực mới nãy em đột nhiên hôn anh làm anh cũng bất ngờ lắm, cơ mà nếu không phải em làm như vậy, chắc anh cũng không thể nghĩ thông suốt trong thời gian ngắn như vậy."
Ngô Trạch Văn "..."
Lưu Xuyên cười tủm tỉm dựa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2157453/quyen-5-chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.