Lúc Ngô Trạch Văn trở lại thì đúng lúc đụng phải Giang Thiếu Khuynh đang chuẩn bị đi tắm, thấy đối phương dáng vẻ chật vật như vậy, Giang Thiếu Khuynh có chút lo lắng hỏi "Trạch Văn, cậu sao vậy?"
Ngô Trạch Văn nói "Không có gì, sơ ý trượt chân thôi."
Thấy cả người cậu đều ướt nhẹp, Giang Thiếu Khuynh đề nghị "Hay là cậu vào tắm trước đi, coi chừng kẻo bị cảm lạnh."
Ngô Trạch Văn bảo "Không sao, anh cứ tắm trước đi."
Giang Thiếu Khuynh cười nói "Khách sáo làm gì, tôi cũng đâu có gấp, cậu mắc mưa thì cứ vào tắm trước đi."
Từ chối mãi không được, Ngô Trạch Văn đành phải gật đầu, đi về phòng ngủ của mình lấy quần áo cùng khăn ồi mới xoay người đi vào phòng tắm.
Nước ấm được Giang Thiếu Khuynh chuẩn bị sẵn từ trước, Ngô Trạch Văn cởi quần áo bẩn ra, vặn vòi nước rồi đứng dưới vòi sen, để mặc nước ấm tẩy rửa cơ thể lạnh băng của mình, nước ấm vuốt lên làn da khiến cậu rùng mình một cái, lúc nãy bất tri bất giác đi dưới mưa lâu như vậy, cả cơ thể đều trở nên lạnh buốt, lạnh đến tay chân như tê cóng...
Nhưng dù thân thể có lạnh cỡ nào đi nữa, cũng không bằng cảm giác lạnh trong đáy lòng..
Cậu còn nhớ như in khoảnh khắc lúc ấy mình hỏi Lưu Xuyên "Đối với anh mà nói... tôi cũng giống như những đội viên khác đúng không, chỉ là cộng sự tốt nhất của anh mà thôi, phải không?"
Lưu Xuyên đáp lại, đúng vậy.
Quả nhiên không sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2157448/quyen-5-chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.