Chương trước
Chương sau
Bị Diệp Thần Hi nhận ra, Lam Vị Nhiên cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, dù sao mới nãy ngay khoảnh khắc nguy cấp như vậy không phải ai cũng có thể đúng lúc phối hợp với Diệp Thần Hi đồng bộ đánh ra kỹ năng hợp kích. Hơn nữa sư đồ bọn họ lúc trước từng sớm chiều ở chung với nhau, Diệp Thần Hi thấu hiểu đấu pháp của mình vô cùng, anh cũng không cam đoan mình có thể tiếp tục che giấu thân phận... Cơ mà có lẽ mới nãy lúc khinh công bay lên tử đằng các, Diệp Thần Hi đã sinh ra hoài nghi rồi...

Lưu Xuyên ngồi bên cạnh Lam Vị Nhiên, đúng lúc thấy được dòng tin nhắn lài, có chút bất đắc dĩ nói "Thấy chưa, bị Tiểu Diệp nhận ra rồi đấy, cậu tính làm thế nào?

Lam Vị Nhiên vẻ mặt vô cùng thoải mái, mỉm cười nói "Nhận ra thì nhận ra thôi, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ biết."

Nói xong liền nhắn tin trả lời lại Diệp Thần Hi "Tiểu Diệp, sư phụ đây, tạm thời giữ bí mật chuyện này ha, đừng nói cho người khác biết."

Diệp Thần Hi nhìn dòng chữ trên màn hình, thậm chí có chút không tin vào mắt mình.

—— Thật sự... là Lam Vị Nhiên!

Qua lâu như vậy gặp lại lần nữa, người này vẫn là như thế, đối với mọi thứ đều là đạm mạc như không, cái gì cũng chẳng cần...

Đáy lòng ẩn ẩn cảm giác đau nhói, Diệp Thần Hi cố gắng hít sâu một hơi bắt mình tỉnh táo lại, mới đánh chữ hỏi han "Sư phụ cùng với Lưu Xuyên... là tính gia nhập chiến đội của anh ta?"

Lam Vị Nhiên thừa nhận "Ừ."

Diệp Thần Hi trầm mặc một lát, mới hỏi tiếp "Hiện tại sư phụ đang ở đâu? Cáp Nhĩ Tân hay là Thượng Hải?"

Lam Vị Nhiên nói "Đang ở Trường Sa, có gì không?"

Diệp Thần Hi nói "Ra ngoài gặp mặt một lát đi."

Lam Vị Nhiên có hơi kinh ngạc hỏi lại "Nhà đệ tử hình như ở Vũ Hán mà?"

Diệp Thần Hi nói "Đang ở nhà bác chúc tết."

Lam Vị Nhiên cười nói "Ồ, tính ra cũng đúng lúc quá chứ."

Diệp Thần Hi nói "Sư phụ đọc địa chỉ đi, đệ tử chạy sang đón."

Trong mắt Lam Vị Nhiên mà nói thì, Diệp Thần Hi là đệ tử duy nhất của mình, nhiều năm không liên lạc, đệ tử muốn gặp lại sư phụ một chút cũng là lẽ thường. Anh không suy nghĩ nhiều lắm, đưa số điện thoại cùng địa chỉ cho Diệp Thần Hi, sau đó đứng dậy lấy áo khoác mặc vào, quay đầu nói với Lưu Xuyên "Tôi ra ngoài một chút, Tiểu Diệp đúng lúc đang ở Trường Sa, hẹn tôi ra gặp mặt một lát."

Lưu Xuyên có chút ngạc nhiên "Cậu ta đòi gặp là cậu đi gặp?"

"Tiểu Diệp là đồ đệ của tôi, đi gặp có làm sao đâu?" Lam Vị Nhiên liếc nhìn Lưu Xuyên một cái, bước qua vỗ vai đối phương nói "Yên tâm đi đội trưởng, tôi đã gia nhập chiến đội Long Ngâm rồi, sẽ không bỏ mặc mọi người chạy mất đâu mà lo."

Lưu Xuyên cười nói "Không phải tôi lo cậu đi rồi không trở về, tôi là đang lo đồ đệ của cậu kìa. Diệp Thần Hi không phải đơn giản như cậu nghĩ đâu, hai người cũng đã bốn năm không liên lạc đúng không? Cậu nghĩ Tiểu Diệp vẫn là nhóc đồ đệ năm đó của cậu sao?"

"Tôi biết mà, Tiểu Diệp thay đổi rất nhiều." Lam Vị Nhiên nói "Cho nên mới phải đi gặp một lần, có vài thứ tôi cũng muốn nói cho rõ ràng."

Lưu Xuyên chỉ đành nói "Vậy đi đi, đi sớm về sớm."

Tần Dạ thấy Lam Vị Nhiên mặc áo khoác rời đi liền quay đầu hỏi "Tứ Lam đi đâu thế?"

Lưu Xuyên nhỏ giọng giai thích "Mới nãy đánh xếp hạng tình cờ bị hệ thống ghép cặp chung đội với Diệp Thần Hi, ngay lúc đánh nhau kịch liệt tên kia gài cái bẫy nho nhỏ, Tứ Lam bất cẩn mắc bẫy, phối hợp với tên kia đánh ra kỹ năng hợp kích của Tiêu Dao, sau đó bị nhận ra thân phận."

Tần Dạ khẽ nhíu mày nói "Nói thật, cứ cảm giác tên Diệp Thần Hi đó ẩn giấu rất nhiều thứ trong lòng, mặt ngoài nhìn như ôn hòa vô hại, tâm tư lại thâm trầm khó lường... Nếu Tứ Lam cứ coi thường đồ đệ của mình như vậy, về sau chắc chắn sẽ thiệt thòi lớn."

Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Tương lai chắc chắn chúng ta sẽ phải đối mặt với Lạc Hoa Từ, để cậu ta đi gặp Diệp Thần Hi một hồi nói rõ ràng mọi thứ cũng tốt. Dù sao cũng từng là sư đồ, tôi cũng không hi vọng hai người bọn họ trở mặt thành thù."

Tần Dạ gật đầu nói "Chắc không sao đâu, đừng lo lắng quá."

Lam Vị Nhiên với Diệp Thần Hi đồng thời rời mạng, trong phòng chờ, Tiếu Tư Kính vẫn đang tiếp tục truy hỏi "Thiên Không rốt cuộc là ai?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói "Không nói đâu nè."

"..." Tiếu Tư Kính cố nén xúc động muốn lao lên đấm vào mặt người nào đó, thấy người này rõ ràng không muốn nói, liền không hỏi nữa.

Tạ Quang Nghị đột nhiên lên tiếng "Bản update lần này kèm theo rất nhiều trang sức, nhưng sao lại không có trong kho trang bị của Danh Kiếm Các, là không cho dùng điểm để đổi?"

"Để lên trang chủ xem thử." Lộc Tường nói xong liền mở trang chủ ra xem, lát sau trở lại nói "Không cho dùng điểm đổi, mấy trang sức kia đều là rớt trong event đánh niên thú, ủa mà bảo event chỉ mở ra trong dịp tết âm lịch là sao có ai biết hông?"

Phương Chi Diên nói "Tám giờ tối mỗi ngày từ mùng một đến mười lăm tháng giêng, ở bản đồ thế giới sẽ xuất hiện ngẫu nhiên mấy con niên thú cấp độ khác nhau, chỉ cần lập đoàn đội đánh phụ bản niên thú, sau khi đánh chết niên thú sẽ nhận được các loại phần thưởng. Phụ bản niên thú anh hùng hôm nay mới update, nghe bảo là boss có tỷ lệ rơi bộ trang sức mới, nhưng mà phụ bản niên thú cấp 70 rất khó đánh, hiện tại vẫn chưa có ai thông quan, mấy công hội lớn vẫn còn đang khai hoang."

Thiệu Trạch Hàng cau mày nói "Chúng ta đều là tuyển thủ chuyên nghiệp, cùng nhau đi đánh niên thú có bị xem là trái với quy tắc Liên Minh không?" Lần trước Lộc Tường cùng đội của Lưu Xuyên đánh phụ bản, sơ ý phá ký lục thế giới phụ bản Danh Kiếm Các, suýt chút là bị quan phương điều tra ra, nên lần này Thiệu Trạch Hàng mới lo lắng như vậy.

Lộc Tường cũng nói "Phải đó, lỡ bị quan phương điều tra phiền chết luôn."

Tiếu Tư Kính bảo "Không có gì, mấy event mở ra nhân dịp lễ tết sẽ không có bảng xếp hạng, cũng không có cạnh tranh cái gì. Dựa theo lệ năm rồi thì số lượng niên thú xuất hiện hẳn là không ít, chúng ta lựa đại một con vào đánh thôi, quan phương không rảnh đi quản lý mấy cái này đâu."

Nghe Tiếu đội nói như vậy, cả đám mới cảm thấy yên tâm.

Chu Mộc đề nghị "Hay là đêm nay chúng ta log clone vào đánh thử?"

Mỗi chiến đội đều tự có công hội riêng của mình, cơ mà cả đám đại thần tuyển thủ nếu chạy đi đánh phụ bản với công hội nhà mình chắc chắn sẽ làm kinh động đến đám quản lý công hội, có khả năng khiến mấy hội viên biết được chạy đi vây xem, như vậy sẽ rất bất tiện. Thế nên đề nghị này của Chu Mộc được rất nhiều người hưởng ứng—— cả đám bọn họ lén lút cùng nhau lập đoàn đi đánh phụ bản, không làm kinh động tới mấy người chơi khác, đúng là phương thức nhanh gọn lẹ.

Diệp Thần Hi lẫn Lam Vị Nhiên đều rời mạng, trong phòng chờ lúc này chỉ còn lại có 10 người, Tạ Quang Nghị hỏi "Mười người chúng ta thôi à?"

Phương Chi Diên có từng nghiên cứu thể lệ event lần này, liền nói "Phụ bản niên thú là phụ bản đoàn 30 người."

Tiếu Tư Kính quyết đoán nói "Về kêu thêm mấy đứa nữa, gom đủ 30 người rồi đánh."

Lộc Tường đột nhiên nói "Ai chỉ huy? Mới nãy vừa nhìn thử một cái, trên diễn đàn quá trời người than nói là phụ bản niên thú khó đánh muốn chết, khó hơn so với đánh boss cuối của phụ bản đoàn 30 người nữa. Chúng ta chưa ai từng đánh cái này, vào đó diệt đoàn không phải là mất mặt lắm sao?"

Mọi người "..."

Vấn đề này nghiêm trọng à nha!

Tuy cả đám bọn họ đều là dân chuyên nghiệp, trình độ cũng thuộc hàng đứng đầu, nhưng mà đó giờ chưa từng tham gia các loại event như vậy, chẳng lẽ cả đám hùa nhau đánh đấm loạn xị sao? Hơn nữa niên thú là boss, tương đương với một cái bug siêu lớn trong game, chỉ cần phất tay áo một cái là diệt cả đoàn, dù bọn họ là tuyển thủ chuyên nghiệp, bị boss đánh cũng sẽ chết!

Tiếu Tư Kính ngẫm nghĩ một lát, nói "Chỉ huy hả? Xuyên thần lên đi."

Lưu Xuyên "..."

Liên quan gì tới tôi?

Lưu Xuyên đang ngồi ở một bên cười tủm tỉm nghe mọi người nói qua nói lại, hoàn toàn không nghĩ mình nằm cũng trúng đạn, bị Tiếu Tư Kính điểm danh, liền nhịn không được nói lại "Thôi đi, tôi chẳng muốn làm chuyện khổ sai như vậy đâu."

Chu Mộc mỉm cười "Xuyên thần anh đừng khiêm tốn như vậy, ai cũng biết trong số đám tuyển thủ chúng ta, anh là người phân tích phụ bản lợi hại nhất mà."

Cả đám người xếp hàng +1.

Lưu Xuyên cười nói "Tiếc là hơi bị nhiều người chỉ biết cắm đầu pk, vào phụ bản liền thành con gà, khó mà dắt theo lắm."

Cả đám xếp hàng đánh ba chấm...

Nhất là Tiếu Tư Kính, ai cũng vẫn còn nhớ như in hắc lịch sử huy hoàng của Tiếu đội năm đó từng cùng Thất Tinh Thảo diệt đoàn suốt cả đêm, lời này của Lưu Xuyên rõ ràng là đang vòng vo chửi xéo.

Tiếu Tư Kính nói "Lảm nhảm nhiều vậy làm gì, bảo chỉ huy có cái phụ bản thôi mà cứ từ chối tới từ chối lui, ý là muốn thu phí chỉ huy sao?"

Lưu Xuyên nói "Vấn đề là tôi chưa từng đánh phụ bản này lần nào, không đủ tự tin dẫn cả đám gà phụ bản mấy người vào đó."

Tiếu Tư Kính nói "Tôi tin cậu vậy là được rồi, quyết định như vậy đi."

Nói xong liền dứt khoát rời khỏi phòng, hoàn toàn không cho Lưu Xuyên cơ hội từ chối.

Tô Thế Luân tỏ ra đồng lòng với Tiếu đội nhà mình, lão Tiếu vừa rời đi, người này cũng lưu lại một câu liền thoát ra ngoài "Tám giờ gặp ha Xuyên thần ^_^"

Tạ Quang Nghị nói "Vậy đi trước, tám giờ tối nay gặp."

Đường Ngự Phong "= = Tám giờ gặp."

Lộc Tường "Sư phụ tám giờ gặp!"

Thiệu Trạch Hàng "Chi tiết liên hệ QQ."

Phương Chi Diên "Bái bai Xuyên thần!"

Cả một đám cơ hồ là nháy mắt rời khỏi phòng chờ, bỏ lại Lưu Xuyên cứng lưỡi nghẹ họng—— Mấy người nhờ tôi chỉ huy, tôi đã đồng ý đâu?

Bị lão Tiếu ép buộc như vậy, Lưu Xuyên có không muốn cũng đành chịu.

Tiếu Tư Kính nói cũng không có sai, đám tuyển thủ chuyên nghiệp đa số đều là cao thủ cạnh kỹ trường, yêu pk chứ không thích đánh phụ bản, cũng chỉ có Lưu Xuyên cùng Lam Vị Nhiên có khả năng phân tích phụ bản, Tiếu Tư Kính không biết Tứ Lam đã trở về, tự nhiên là đẩy nhiệm vụ chỉ huy cho Lưu Xuyên.

Trong phòng chờ lúc này chỉ còn lại mỗi Dương Kiếm cùng Lưu Xuyên hai mắt nhìn nhau, Dương Kiếm nói "Anh họ, tám giờ tối nay em onl ha, ông nội ngủ sớm, buổi tối onl được."

Lưu Xuyên nói "Rồi rồi, đi đi."

Dương Kiếm cũng không vội vàng rời mạng, ra khỏi phòng chờ liền mở shop vật phẩm mua thẻ đổi tên, sửa tên của mình lại.

Hệ thống thông báo: Hảo hữu " Tiểu tiện tiện thương tâm " của ngài đã đổi tên thành " Kiếm khách số một núi Võ Đang "."

...Người này, tuyệt đối là lấy linh cảm từ cái tên "Phương trượng đại sư Thiếu Lâm Tự" của lão Tiếu.

Lưu Xuyên nhịn không được hỏi "Mày bị ngu hả? Sửa như vậy có khác gì khiến người ta càng nghi ngờ thêm?"

Hệ thống thông báo: Xin lỗi, đối phương không có ở trên mạng, tạm thời không thể nhận tin nhắn.

Lưu Xuyên cũng mặc kệ không thèm để ý tên em họ ngu xuẩn này, mở ra trang chủ tìm kiếm tư liệu liên quan đến phụ bản niên thú.

Bình thường nhân các dịp lễ tết vân vân, quan phương Võ Lâm đều sẽ tổ chức các loại event đặc sắc, dựa theo lệ năm rồi thì mấy phụ bản event này ở mức bình thường sẽ rất dễ đánh, cơ bản là để tặng quà cho các người chơi, cơ mà mức khó anh hùng ngược lại sẽ càng khó hơn, dù sao cả năm cũng chỉ có một hai đợt event như vậy, đơn giản quá lại hóa ra chán phèo.

Phụ bản niên thú có thể xem như event theo kiểu truyền thống của Võ Lâm, tết âm lịch hàng năm đều sẽ tổ chức, cơ mà cách chơi của mỗi năm đều khác nhau. Năm nay là niên thú xuất hiện ngẫu nhiên ở bản đồ dã ngoại, nếu gặp phải có thể đối thoại lựa chọn tiến vào phụ bản, sau khi đánh chết boss sẽ đạt được quà thưởng. Phụ bản mức khó anh hùng sẽ ngẫu nhiên rơi xuống bộ trang sức các môn phái, đều là các vật phẩm trang sức mà quan phương mới update, cũng là để thử nghiệm đổi mới trang bị cho mùa giải sau. Nếu như đoán không lầm thì đến tháng ba bắt đầu mùa giải thứ mười một, mấy vật phẩm trang sức này đều sẽ được cập nhật trong server thi đấu.

Vật phẩm trong server thi đấu dĩ nhiên là hoàn toàn miễn phí, cơ mà hiện tại server thi đấu đang đóng lại, đám người Tiếu Tư Kính nhân nghỉ lễ login vào game xem thử, hiển nhiên là muốn xem trước số liệu của mấy vật phẩm trang sức mới, để tiện về sau thi đấu chọn lựa phối hợp cũng dễ dàng hơn. Mà đây là server game, nếu muốn đạt được các vật phẩm trang sức kia vẫn là phải bỏ công đi đánh phụ bản niên thú.

Lam Vị Nhiên ra ngoài gặp đồ đệ, Lưu Xuyên đành phải tự mình nghiên cứu.

Dựa theo tin tức trên trang chủ thông báo thì phụ bản niên thú bao gồm hai con boss, cả hai con niên thú đều có vẻ ngoài là một con hổ rất to, mặc một chiếc áo màu đỏ, bên trên có viết dòng chữ màu vàng, một con là "Cung hỉ phát tài", một con là "Cát tường như ý". Con thứ nhất là cận chiến, có thể sử dụng tất cả các kỹ năng của toàn bộ môn phái cận chiến, con thứ hai là viễn trình, cũng có thể sử dụng kỹ năng của các môn phái viễn trình, khi chiến đấu boss sẽ liên tục đổi môn phái ngẫu nhiên, quả thực mới nghe thôi đã thấy đắng cả mề rồi.

Thảo nào cả đám người chơi lên diễn đàn khóc lóc kể lể nói đánh không nổi như vậy, khả năng của boss thực sự rất nghịch thiên, phỏng chừng đám tuyển thủ như bọn họ cũng đánh không lại.

Ở mức độ khó bình thường thì trước khi sử dụng kỹ năng, boss đều sẽ phải cast skill 5 giây sau đó mới phóng kỹ năng, người chơi có thể nhân cơ hội ngắt skill hoặc là tránh né. Nhưng mà ở mức khó anh hùng thì trừ các kỹ năng vốn dĩ có cast skill ra, các kỹ năng khác đều là nháy mắt phóng ra, tỷ như kỹ năng quần công Hoành Tảo Thiên Quân của Cái Bang, chỉ cần đánh ra một cái tuyệt đối là chết cả đám.

Lưu Xuyên mở diễn đàn, lục lọi tìm tòi cả đống topic về phụ bản, đọc kỹ hết một lượt, cũng mơ hồ tổng kết ra cái đại khái về đặc điểm của boss, sau đó bắt đầu tính toán vấn đề phối hợp lưu phái.

Ầy, phụ bản đoàn 30 người na... chắc chắn là không dễ chút nào...

Trong lòng Lưu Xuyên cứ ẩn ẩn dự cảm không lành, dẫn theo mấy tên gà phụ bản như Tiếu Tư Kính, Đường Ngự Phong đi đánh niên thú, kiểu gì cũng bị diệt đoàn đến dục tiên dục tử...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.