Dư Hướng Dương có từng gặp Lam Vị Nhiên một lần, nghe vậy liền hưng phấn reo lên "Hay quá! Thầy Lam cũng gia nhập đội của chúng ta hả?"
Lam Vị Nhiên khẽ mỉm cười nhìn mọi người nói "Đúng vậy, Lưu Xuyên cậu giới thiệu một chút đi, hình như tôi không biết ai ở đây cả."
Lưu Xuyên theo thứ tự giới thiệu một lượt thân phận mấy đội hữu cho Lam Vị Nhiên nghe, ánh mắt của Lam Vị Nhiên dừng lại trên người Từ Sách "Hôm đó Minh Giáo pk với tôi là cậu?"
Từ Sách "Ừ."
Lam Vị Nhiên hỏi "Trình độ pk cá nhân của cậu cũng rất khá đấy chứ, tốc độ tay cao nhất được 500 không?"
Từ Sách suy nghĩ một lát, trả lời "Cỡ cỡ đó đi, những lúc bùng tốc không có đặc biệt đo thử, có lẽ cũng được 500."
Lam Vị Nhiên nói "Hiện tại trong Liên Minh có hơn 10 tuyển thủ có tốc độ tay vượt mốc 500, về sau cậu cần cố gắng luyện tập nhiều hơn nữa, nếu không tới lúc chân chính bước lên sân thi đấu chưa chắc là đã giành được phần thắng. Các tuyển thủ lấy tốc độ tay làm ưu thế như Tô Thế Luân, Lộc Tường, Dương Kiếm đều có kinh nghiệm thi đấu phong phú hơn cậu nhiều lắm."
Từ Sách cau mày nói "Chưa gì đã lo tới chuyện thi đấu chuyên nghiệp, mấy người không để giải toàn quốc sang năm vào mắt à?"
Lam Vị Nhiên cười nói "Có Lưu Xuyên ở đây, nếu cả giải toàn quốc cũng không qua nổi vậy cậu ta nên đi chết đi là vừa."
Lưu Xuyên vô tình bị trúng đạn, vội vàng lên tiếng thanh minh "Chưa chắc chưa chắc à nha, giải toàn quốc theo quy tắc đào thải đó, lỡ thua phát là tiêu luôn!"
Ánh mắt của mọi người đồng loạt tia về phía Lưu Xuyên.
Bị một đám người nhìn chằm chằm như vậy, Lưu Xuyên cảm thấy da đầu run lên, chỉ đành cười hòa nói "Ok ok, thực tế là tôi có nói dối mọi người một chút. Như vậy, giải toàn quốc năm sau sẽ tăng thêm hai suất thăng cấp chuyên nghiệp, cộng thêm hai suất tranh đoạt vé vào chuyên nghiệp giữa hai chiến đội đếm ngược bị Liên Minh đào thải và hai đội thua trong trận chung kết giải toàn quốc. Tức là tổng cộng sẽ có 4 suất cả thảy." Lưu Xuyên giải thích "Hiện tại Liên Minh có tổng cộng có 16 chiến đội, sang năm tăng thêm 2 cái nữa, tổng cộng sẽ là 18 chiến đội. Dựa theo quy tắc từ trước đến giờ thì hai chiến đội thành tích đếm ngược mùa giải này sẽ bị Liên Minh tạm thời xóa tên, sau đó tranh đoạt tư cách tiến vào Liên Minh với hai đội ngũ trong giải toàn quốc. Giả như hai chiến đội bị đào thải khỏi Liên Minh thực lực quá yếu thì rất có khả năng sẽ xuất hiện 4 đội ngũ nghiệp dư thăng cấp tiến vào chuyên nghiệp."
"Lần này giải toàn quốc sẽ áp dụng chế độ thi đấu "Song bại đào thải", đây là hình thức tranh tài thường thấy ở các giải đấu quốc tế, các đội sẽ chia ra làm hai tổ là "Tổ thắng" và "Tổ bại", nói nôm na là vầy, trong quá trình thi đấu mà đội chúng ta có thua thì sẽ bị đẩy vào tổ bại, thất bại hai lần sẽ bị đào thải hoàn toàn. So với chế độ đào thải thuần túy lúc trước thì chế đội song bại đài thải này cho phép chúng ta được thua một lần. Vậy nên dù cho chúng ta thực sự vì ngoài ý muốn mà thua một trận bị đẩy vào tổ bại, cũng vẫn còn hy vọng tranh đoạt ngôi vị quán quân cuối cùng."
"Quán quân của cả tổ thắng lẫn tổ bại đều sẽ đạt được tư cách đăng ký tiến vào Liên Minh, mà hai đội ngũ hạng ba cùng hạng tư sẽ phải rút thăm đấu với hai chiến đội bị Liên Minh đào thải để đoạt chiếc vé vớt vào chuyên nghiệp, đội chiến thắng đương nhiên đạt được tư cách đăng ký vào Liên Minh, đội thua chỉ có thể chờ đến năm sau tiếp tục cố gắng lần nữa."
"Tóm lại thì sang năm sẽ có bốn chiếc vé vào Liên Minh, tôi cảm thấy dựa vào kinh nghiệm thi đấu của tôi và Tứ Lam, lại thêm tài năng của mọi người, muốn đoạt một trong bốn tấm vé này hoàn toàn không thành vấn đề. Tứ Lam nói rất đúng, chúng ta phải đặt ánh mắt ở mục tiêu cao hơn xa hơn, từ giờ trở đi mọi người nên lấy việc trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp làm mục tiêu phấn đấu. Chỉ một giải toàn quốc nhỏ nhoi đã là gì? Đó cũng chỉ là chiếc cầu nối dẫn chúng ta đến cánh cổng Liên Minh thôi, mọi người nên nhớ mục đích cuối cùng của chúng ta chính là hướng về phía chiếc cúp tổng quán quân chuyên nghiệp!"
Mọi người "..."
Trước giờ vẫn luôn nghe người này bảo giải toàn quốc là thi đấu theo chế độ đào thải, khiến cho cả đám ai nấy đều ôm tâm trạng lo âu sợ hãi, sợ bản thân tới lúc thi đấu phát huy kém hại cả đội thua cuộc bị đào thải thì phải làm sao? Ai cũng biết chế độ đào thải tàn khốc tới cỡ nào, chỉ cần thua một lần liền tiêu đời. Hiện tại nghe Lưu Xuyên giải thích như vậy, mọi người mới biết hóa ra giải năm sau sẽ áp dụng quy tắc "song bại đào thải", dù cho bọn họ có lỡ thua cũng vẫn còn cơ hội, hơn nữa có Lưu Xuyên dẫn dắt, mục tiêu chuyên nghiệp của bọn họ cũng không phải quá mức xa vời...
Hơn nữa, Lưu Xuyên một phen ba hoa hùng hồn lôi ra cái đích "tổng quán quân chuyên nghiệp" cũng làm cho mọi người kích động tâm tình.
Thấy mọi người đều chăm chú lắng nghe, Lưu Xuyên khẽ cười nói "Cho nên nói, giải toàn quốc cũng không khó đâu, mọi người cứ yên tâm, có tôi với Tứ Lam ở đây chắc chắn sẽ không để mọi người tay trắng mà về... Thôi, chúng ta dùng bữa trước đi, vừa ăn vừa nói."
Nghe vậy cả đám mới lục tục cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Đầu bếp của nhà hàng nghe nói rất có danh tiếng, sở trường là món Quảng Đông chính tông, mùi vị cũng rất được. Mọi người ai nấy đều đói bụng, nhất là Lam Vị Nhiên, bởi vì sáng sớm phải đến sân bay nên ngay cả bữa sáng cũng chưa kịp ăn, cũng không thèm khách khí cầm đũa gắp mấy món mình thích ăn cho thật đã.
Về mấy vị đội hữu này, lúc trước Lưu Xuyên có từng nói với anh một lần, Ngô Trạch Văn có ưu thế về các phương diện phân tích số liệu cùng địa hình, Từ Sách mạnh về đấu đơn, Giang Thiếu Khuynh có khả năng quan sát cục diện tốt, Lý Tưởng với cá tính đáng tin thích hợp vị trí chắn đầu, Tiểu Dư tuy tuổi còn nhỏ nhưng cũng rất có thiên tư. Lam Vị Nhiên dù sao cũng từng làm đội trưởng một thời gian, hôm nay tận mắt gặp những người này, trong lòng cũng có cái nhìn đại khái—— đội ngũ bọn họ hiện tại thoạt nhìn giống như là một tổ hợp tân nhân hoàn toàn không có kinh nghiệm được dẫn dắt bởi hai tên tuyển thủ lão làng là anh và Lưu Xuyên, nhưng tiềm lực của bọn họ khó mà đo lường được.
Năm người này giống như một khối ngọc thô chưa được mài giũa tạo hình, trụ cột tốt, căn cơ lại ổn, có thêm mình cùng Lưu Xuyên tự mình bồi dưỡng định hình, về sau cố gắng tìm cơ hội tôi luyện, bọn họ nhất định sẽ tiến bộ vô cùng. Mục tiêu "tổng quán quân chuyên nghiệp" trong miệng Lưu Xuyên cũng không phải là nói đùa. Lam Vị Nhiên mới đầu vẫn có chút do dự không chừng với đội ngũ này, nhưng sau khi chính thức gặp gỡ thành viên trong đội, cũng bất giác có chút tin tưởng hơn.
Thức ăn trên bàn dần dần vơi đi hơn phân nửa, bụng đói cũng được lấp đầy, Lam Vị Nhiên mới tạm dừng đũa, lên tiếng nói "Chiều tôi còn phải đuổi máy bay nữa, mau mau thương lượng chính sự trước đi. Tên chiến đội đâu? Quyết định chưa?"
Lưu Xuyên cười nói "Chuyện này tôi đang tính thương lượng với mọi người đây, có ai có đề nghị gì không? Có thì nói ra cho mọi người cùng nhau xem xét phù hợp không."
Lý Tưởng vội nói "Tui dở nhất đặt tên, tha tui đi, bảo tui đặt tên kiểu gì cũng theo phong cách "Thiên hạ vô địch" à."
Lưu Xuyên bật cười ngó Lý Tưởng một cái, nói "Ai mượn đệ tử góp ý đâu, tránh sang bên chơi đi."
Hai đứa loi nhoi Tiểu Dư với Lý Tưởng bị đội trưởng vô tình đạp qua một bên.
Từ Sách cũng không có sáng sy trong việc đặt tên, không thấy chó cưng của Từ Sách bị anh gọi là Jojo à, bảo Từ Sách đặt lại gọi bừa bằng cái tên tiếng anh nào đó thì thôi rồi... Thử nghĩ xem, đặt tên là chiến đội James, đến khi lên sân thi đấu chắc bị khán giả chọi trứng gà quá.
Ngô Trạch Văn nói "Tôi đề nghị đặt tên hai chữ thôi cho dễ nhớ. Kiểu ba chữ như Thất Tinh Thảo hay Lạc Hoa Từ cảm giác không có khí thế cho lắm."
Lam Vị Nhiên bất chợt quay sang nhìn Ngô Trạch Văn "Lạc Hoa Từ không hay sao?"
"..." Quên mất cựu đội trưởng Lạc Hoa Từ đang ngồi đây, Ngô Trạch Văn hai vành tai hơi ửng đỏ, vội vàng nói "Cũng được."
Lam Vị Nhiên nghe vậy mới vừa lòng mỉm cười nói "Ba chữ mới cá tính."
Lưu Xuyên "Tôi cũng đồng ý với đề nghị của Trạch Văn, hai chữ tốt hơn. Toàn bộ Liên minh hiện giờ cũng chỉ có hai chiến đội tên ba chữ là Thất Tinh Thảo với Lạc Hoa Từ, Tứ Lam cậu đây là sợ kéo cừu không đủ sao? Đặt tên chiến đội ba chữ để tỏ vẻ công khai đối nghịch với lão Tiếu cùng Tiểu Diệp?"
Lam Vị Nhiên sờ cằm "Cũng phải, thế hai chữ đi."
Tiếu Tư Kính là đối thủ đáng gờm nhất của Lưu Xuyên, mà Tiểu Diệp với Lam Vị Nhiên lại là sư đồ thân truyền, nếu chiến đội của bọn họ lấy cái tên ba chữ, về sau tên chiến đội bọn họ sẽ bị đặt cạnh hai nhà kia, XXX – Thất Tinh Thảo – Lạc Hoa Từ... cừu hận ít có ghê lắm.
Hơn nữa tên ba chữ rất dễ bị ảnh hưởng theo phong cách văn nghệ, tỷ như Thanh Phong Các, Thính Tuyết Lâu, Vân Mộng Hiên vân vân, đây đều là mấy cái tên bang hội ba chữ thường gặp trong game, đều mang theo hơi hướm uyển chuyển văn nhã. So với kiểu văn nghệ thì Lưu Xuyên càng chuộng khí thế mạnh mẽ hơn.
Nói cả buổi mà chẳng ai đưa ra ý kiến thực tế nào, Lưu Xuyên trầm tư suy nghĩ một lát, mới nói "Tôi có một đề nghị thế này, viết ra cho mọi người xem thử."
Hôm nay trước lúc ra ngoài, Lưu Xuyên cố ý mang theo giấy bút, lúc này anh trải giấy trên bàn, một tay vung bút nhanh chóng viết ra hai chữ, đưa cho mọi người xem.
—— Long Ngâm.
Chỉ liếc mắt nhìn một cái thôi mà ai nấy đều bị lối chữ cuồng thảo của Lưu Xuyên chinh phục!
Hai chữ cực kỳ đơn giản, dưới ngòi bút của Lưu Xuyên viết ra lại giống như chứa đựng một loại khí độ tiêu sái tùy tính, nếu bảng hiệu câu lạc bộ chiến đội cũng dùng kiểu chữ cuồng thảo này viết ra, bảo đảm ngầu chết! Tuyệt đối hù được người khác!
Lưu Xuyên giải thích "Chữ "Long" này đại khí nhưng lại không tục khí, từ đời nhà Chu đến đời nhà Nguyên, long là dùng để so sánh các quan quyền quý tộc. Đời Minh, đời Thanh lại tượng trưng cho bậc quân vương. Long sinh cửu tử, mỗi người mỗi vẻ, sang năm đúng lúc lại là năm rồng. Dân ta xem "Long" là tượng trưng cho điềm lành, điềm may mắn, hơn nữa Khu 7 Điện Tín được đặt tên theo từ bài Thủy Long Ngâm, đây là nơi chúng ta gặp nhau nơi chiến đội định hình thưở sơ kỳ, đặt tên "Chiến đội Long Ngâm" cũng xem như để kỷ niệm chúng ta quen biết nhau, mọi người cảm thấy thế nào?"
Mọi người trong lòng lẩm nhẩm lại vài lần, Long Ngâm—— quả thực rất đơn giản, thuận miệng lại dễ nhớ, hơn nữa thêm lời giải thích của Lưu Xuyên, thực sự rất phù hợp với chiến đội của bọn họ.
Bọn họ quen biết nhau ở server mới, mà tên của server này có liên quan tới chữ "Long", sang năm là năm rồng, đặt tên chiến đội có một chữ "Long" xem như tăng thêm may mắn cũng tốt.
Mục tiêu của Lưu Xuyên là đoạt giải quán quân chứ không phải đi tấu hài, tên chiến đội mà đặt kiểu "Gia tộc vui vẻ" như Tiểu Dư hay "Chiến đội tùy tiện" như Lý Tưởng sẽ khiến cho người khác cảm giác rất ba chấm, không có một chút đáng tin, tên kiểu "Bách chiến bách thắng" hay "Hoành tảo lục hợp" vân vân lại quá mức phô trương, cái tên "Long Ngâm" Lưu Xuyên lựa chọn hội đủ các điều kiện đặt ra, lại có cả ý nghĩa kỷ niệm.
Lý Tưởng đột nhiên hỏi "Chiến đội Long Ngâm na, vậy chúng ta tập họp đủ đội viên có thể triệu hồi Long Thần không, đội trưởng?"
Đội trưởng tự tin như vậy khiến cho các đội viên cũng có chút phấn khởi chờ mong, giống như thấy được cúp quán quân đang đứng ở xa xa ngoắc bọn họ đến lấy. Cơ mà nói là nói vậy chứ trong lòng ai nấy đều biết, tuy bọn họ đặt mục tiêu là đoạt quán quân, nhưng các chiến đội chuyên nghiệp của Liên minh không phải vật bài trí, nói thì dễ nhưng làm thì rất gian nan.
Nhưng mà có câu, lính không muốn làm tướng không phải lính giỏi, thi đấu mà không muốn giành quán quân không phải đội ngũ đúng nghĩa.
Trước tiên đặt ra mục tiêu như vậy, sau đó mọi người cùng nhau cố gắng!
Đối với tên do Lưu Xuyên nghĩ ra, Lam Vị Nhiên cũng không có ý kiến phản bác gì, bình thường Lưu Xuyên luôn ra vẻ thoải mái không bận tâm đến bất cứ cái gì, nhưng những lúc mấu chốt nhất vẫn là cần đến đội trưởng như vậy, dứt khoát gọn gàng quyết định tên cho chiến đội.
Lam Vị Nhiên nghĩ một chút, mới nói "Vậy đặt Long Ngâm đi, tôi có một chút ý tưởng về huy hiệu của chiến đội, có thể dùng đồ đằng hình rồng uốn lượn..." Lam Vị Nhiên xuất thân dòng dõi mỹ thuật, am hiểu nhất là hội họa, anh lấy bút từ tay Lưu Xuyên nhẹ nhàng phác vài nét, chẳng mấy chốc bên dưới nét chữ cuồng thảo của Lưu Xuyên dần dần xuất hiện một huy hiệu hình tròn với hình dạng rồng rõ ràng, đầu đuôi chạm nhau, cực kỳ xinh đẹp.
Lam Vị Nhiên nói "Đội huy dạng này độ công nhận cao, lúc thi đấu cũng bắt mắt người xem hơn, còn về màu sắc... Long màu vàng rất tục khí, màu đỏ lại quá chói mắt, tôi nghĩ nên dùng màu xanh lam... mọi người cảm thấy thế nào?"
Lưu Xuyên gật đầu "Rất được, tôi cũng thấy màu xanh lam đẹp hơn."
Mọi người đứng bên cạnh bàng quan mà há hốc trợn mồm.
Hai người này không hổ là đội trưởng nhiều năm kinh nghiệm, quyết định đại sự vô cùng dứt khoát rõ ràng, không giống mấy đội ngũ khác, nội việc đặt tên thôi mà cãi nhau ỏm tỏi cả ngày. Bên này Lưu Xuyên trực tiếp quyết định tên đội, sau đó Lam Vị Nhiên nhẹ nhàng vung bút vẽ ra đội huy của chiến đội!
Lam Vị Nhiên cũng chỉ là vẽ bừa vài nét ra hình dạng đại khái cho mọi người xem, lúc này lên tiếng bảo "Để trở về tôi vẽ lại một bức màu cho mọi người xem, đến lúc đó có ý kiến gì thì nêu ra, tôi sửa luôn." Dừng một chút lại hỏi "Địa chỉ chiến đội ở đâu?"
Lưu Xuyên nói "Tôi nghĩ như vậy, chúng ta tốt nhất là không nên đặt trụ sở ở nơi trùng với các đội khác, bởi vì sức mua cùng số lượng thương gia ở mỗi thành phố là có hạn, tỷ như bên này Quảng Châu, các thương gia có liên quan đến eSports toàn bộ đều tài trợ cho chiến đội Đồng Tước, chúng ta muốn chen vào chia "bánh" với các đội mạnh chẳng khác gì tự chuốc lấy khổ cả. Hơn nữa tổ chức các fan hâm mộ ủng hộ các chiến đội lâu đời ở bản địa cũng đã tương đối hoàn thiện, tỷ như chiến đội Đồng Tước đóng ở Quảng Châu cũng đã thâm căn cố đế rồi, nơi này cũng biến thành sân nhà riêng của Đồng Tước."
Lý Tưởng cùng Ngô Trạch Văn hoàn toàn đồng ý với điểm này, còn nhớ lần đó bọn họ đi xem trận đấu trực tiếp giữa Hoa Hạ với Đồng Tước, khán giả ở hiện trường 60% mặc đồng phục của chiến đội Đồng Tước, rõ ràng đều là các hội nhóm hâm mộ Đồng Tước vận động đến ủng hộ sĩ khí cho chiến đội nhà mình, 40% còn lại đa phần cũng là người hâm mộ tự phát của Đồng Tước, một đội lâu đời như Hoa Hạ đến Quảng Châu thi đấu lại bị tiếng reo hò cổ vũ Đồng Tước bao phủ.
Đừng quên hiện tại bọn họ vẫn còn là một đội ngũ mới toanh, muốn cạnh tranh cùng các đội mạnh có tiếng tăm cơ hồ là chuyện không tưởng.
"Bình thường chiến đội chọn lựa địa điểm đặt câu lạc bộ đều ưu tiên thành phố lớn, tiện cho việc kéo tài trợ cùng tăng lượng người hâm mộ." Lưu Xuyên đột nhiên lôi ra một tấm bản đồ, bảo Ngô Trạch Văn giúp mình giữ một góc, sau đó trải ra trên bàn cho mọi người cùng xem. Anh cầm bút đánh vài cái dấu móc trên bàn đồ theo thứ tự từ trên xuống "Tuyết Lang ở Cáp Nhĩ Tân, Thất Tinh Thảo ở Thanh Đảo, Lạc Hoa Từ ở Thượng Hải, Tây An là địa bàn của Trường An, Phong Hỏa đóng ở Vũ Hán, Quốc Sắc ở Nam Kinh, Bắc Kinh có Hoa Hạ, Quảng Châu có Đồng Tước..."
Lưu Xuyên dùng bút đỏ đánh dấu một hơi địa bàn của toàn bộ 16 chiến đội hiện tại trong Liên minh, sau đó dùng bút chỉ vào thành phố cách Quảng Châu không xa lắm, nói "Chúng ta chọn Trường Sa, mọi người thấy thế nào?"
Lý Tưởng cao hứng gật đầu "Được đó, quê tui ngay Trường Sa!"
Lưu Xuyên cười nói "Tôi lựa chọn Trường Sa cũng là cân nhắc điểm này, quê của Lý Tưởng ở bên kia, Giang Thiếu Khuynh cũng đang công tác tại Trường Sa, Từ Sách cũng có công ty chi nhánh bên Trường Sa, ba người xem như là quen thuộc với nơi này. Hơn nữa trước mắt Trường Sa vẫn chưa có chiến đội nào trú đóng, chúng ta chọn bên đó đóng quân, ít nhất không cần tốn sức tranh giành tài trợ cùng với danh khí. Một thành phố "trống" như vậy rất có lợi đối với chiến đội bắt đầu từ con số 0 như chúng ta. Nếu chúng ta có thể đoạt được thành tích tốt thì không cần lo không có thương gia tài trợ, hơn nữa nếu thuận lợi tiến vào Liên minh, Trường Sa cũng sẽ trở thành sân nhà của chiến đội chúng ta!"
Đội trưởng suy xét chu đáo như vậy, tất cả mọi người đều không có ý kiến.
Lưu Xuyên lại quay sang dặn dò "Thiếu Khuynh, Từ Sách, hai người sau khi trở lại Trường Sa giúp tôi tìm chỗ cho chiến đội chúng ta, cố gắng tìm nơi nào hoàn cảnh tốt một chút. Sau khi thuê xong còn phải sửa chữa thành ký túc xá cùng phòng huấn luyện nữa, tôi dự tính trước kỳ nghỉ đông năm nay cố gắng lo xong hết mấy chuyện này. Hai người trở lại tìm chỗ hỏi thăm giá cả sau đó báo lại cho tôi biết, tới lúc đó tôi bay sang đi xem cùng hai người, quyết định vị trí rồi lên kế hoạch sửa sang trang trí lại luôn.
Từ Sách gật đầu nói "Chuyện này cứ giao cho tôi lo."
Từ Sách quen biết khá rộng bên Trường Sa, những chuyện nhỏ nhặt như kiếm nơi thuê mướn này chả tốn bao nhiêu thời gian.
Lưu Xuyên nghe vậy yên tâm gật đầu, lại nói tiếp "Nghỉ đông năm nay, Trạch Văn với Lý Tưởng phải đi Bắc Kinh tham gia giải liên trường, Trạch Văn còn tính tham gia hạng mục tranh tài Tiết Tấu Đại Sư trong giải T.G.A mùa đông. Các giải này đều sẽ kết thúc trước tết âm lịch, nên mọi người cứ yên tâm trở về nhà ăn tết, chờ tới mùng ba chúng ta đến Trường Sa tập họp, có vấn đề gì không?"
Cả đám đồng loạt mở miệng "Không thành vấn đề!"
Lam Vị Nhiên giơ tay nhìn đồng hồ nói "Xin lỗi ha, buổi chiều bốn rưỡi lên máy bay rồi, tôi đi trước đây."
Mọi người "..." Thảo nào vội vội vàng vàng tới vậy, hóa ra Lam Vị Nhiên là tính bay chuyến khứ hồi cùng ngày... Người này thật sự rất thoải mái, bởi vì đi về cùng ngày nên không thèm mang theo hành lý, chỉ cầm mỗi di động cùng ví tiền.
Lưu Xuyên nói "Đừng vội như vậy, tí nữa tôi gọi xe đưa cậu đi. Lặn lội một chuyến xa như vậy chỉ để nói mấy câu, vất vả cậu rồi."
Lam Vị Nhiên nhún vai nói "Có gì đâu, hôm nay tới chủ yếu là muốn làm quen với mọi người một chút. Lúc trước chưa gặp mọi người, Lưu Xuyên cứ luôn miệng nổ tung trời, thực sự cảm thấy không an tâm chút nào. Hôm nay gặp được mọi người, tôi cũng cảm thấy yên tâm hơn. Thôi tạm biệt, nghỉ đông gặp lại."
Lam Vị Nhiên nói xong liền đứng dậy, Lưu Xuyên cũng đứng theo, chủ động nâng ly rượu mỉm cười nói "Nào mọi người, chúc mừng chiến đội Long Ngâm của chúng ta chính thức thành lập, cạn ly!"
Bảy người cùng nhau nâng ly, bảy chiếc ly thủy tinh va chạm vào nhau ở giữa bàn ăn, phát ra tiếng leng keng trong suốt vui tai... Mãi đến thật lâu thật lâu về sau, bọn họ đều nhớ như in khoảnh khắc cả bảy người gặp nhau ở Quảng Châu cũng quyết định tên cho chiến đội của mình, khi đó bọn họ hoàn toàn không nghĩ đến, cái tên Long Ngâm này sẽ gây cho Liên minh một hồi bão táp lớn lao đến cỡ nào.
Đội trưởng Lưu Xuyên ở những thời khắc mấu chốt luôn rõ ràng đầy quyết đoán, khiến cho mọi người kinh ngạc, đồng thời cũng bội phục sát đất.
Đội trưởng nhà mình rõ ràng đã chuẩn bị từ sớm, nào giấy nào bút cả bản đồ đều mang tới, lần này đội trưởng khiến cả đám cảm thấy rất đáng tin cậy.
Lưu Xuyên chỉ tốn có mười phút để xác định tên của chiến đội cùng địa điểm trú đóng, Lam Vị Nhiên lại dùng không đến năm phút phác ra nét sơ thảo đội huy của chiến đội. Ngay từ những phút ban đầu mới thành lập, chiến đội Long Ngâm của bọn họ đã tràn đầy phong cách mạnh mẽ đầy quyết đoán, giống như một con rồng từ mặt đất bay vút lên cao—— hoa lệ, chói mắt, lại bàng bạc khí thế!
____________________
Giải thích một chút
+ Song bại đào thải chế: (Double-elimination) Trong chương này Lưu Xuyên có giải thích cũng rõ rồi ha, tức là tất cả các đội sẽ thi đấu với nhau, đội thắng thì tiếp tục ở lại tổ thắng đấu tiếp, còn đội thua sẽ bị đẩy vào tổ bại và đấu với các đội cũng bại như mình. Cuối cùng 2 người giải nhất của 2 tổ này đều có cơ hội tiến vào Liên Minh chuyên nghiệp, đạt tư cách đăng ký chiến đội để tham gia các giải đấu chuyên nghiệp.
Hai đội thua sẽ rút thăm ngẫu nhiên đánh với 2 đội bị Liên Minh đào thải tranh vé vớt, hoặc là 2 đội đào thải lần nữa trồi về, hoặc là bị đánh bại và chờ cơ hội tham gia giải tranh bá năm sau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]