Chương trước
Chương sau
Hai vị hội trưởng cùng hội phó của Đồng tước không hổ danh là cao thủ, thao tác sắc bén vô cùng.

Bởi vì công hội Đồng tước đi theo cả PVP lẫn PVE, nên bên phụ bản có riêng một người quản lý riêng, bên cạnh kỹ trường cũng có một đội trưởng riêng, mà Kinh cức điểu và Thái sắc anh vũ làm hội phó hội trưởng, tự nhiên là tinh thông cả PVP lẫn PVE, trình độ đánh phụ bản không có gì đáng bàn cãi, bên cạnh kỹ trường cũng là cao thủ có chân trong chiến giới sáu.

Lưu Xuyên tính ra cũng biết đôi chút về bọn họ, anh nhớ năm trước vào dịp sinh nhật của Lộc Tường, bên phía câu lạc bộ của chiến đội Đồng Tước tổ chức tiệc sinh nhật, Lưu Xuyên cũng có tham gia, hầu hết nhóm quản lý công hội của bọn họ cũng đến, trong số đó có cả Kinh cức điểu.

Đấu pháp chủ yếu của chiến đội Đồng Tước bởi vì lấy trung tâm là Minh Giáo của Triệu Trạch Hàng và Cái Bang của Lộc Tường, cho nên trong công hội trực thuộc, Minh Giáo và Cái Bang cũng chiếm đa số. Biết là trình độ của cao thủ trong game kém hơn nhiều so với cao thủ chuyên nghiệp, nhưng đã có thể leo lên chức vị hội trưởng, thực lực cũng rất lợi hại.

Lưu Xuyên nửa khiêu khích nửa mời bọn họ vào đội mình cùng đi phụ bản, chủ yếu là muốn Trạch Văn và Lý Tưởng hiểu biết nhiều thêm một chút về trình độ cùng thực lực của các cao thủ môn phái khác.

Thông quan phụ bản chỉ cần 14 phút, lần này không phá được thành tích kỷ lục, dù sao cũng chẳng ai ra sức đánh thật lòng.

Thái sắc anh vũ lễ phép nói "Cảm ơn mọi người, chúng tôi biết đánh như thế nào rồi."

Hai người vừa định rời đội, lại đột nhiên thấy Lưu Xuyên kêu "Hai vị khoan đi đã, có rảnh làm một ván luận bàn với tôi không?"

Kinh cức điểu thấy lời này, suýt chút phun ra một miệng máu!

Đường đường là hội trưởng, đã hạ mình đi đánh cái phụ bản 30 cấp với ngươi, còn chưa thấy đủ nữa hả?

Còn đòi tập pk nữa mới chịu?

Không thể không thừa nhận, tên Đường Môn này khả năng lý giải phụ bản rất cao, lại có ý sáng tạo trong việc tìm phương pháp mới, nhưng bất cứ ai chơi game lâu năm dều biết, đánh phụ bản cùng đánh pk là hai khía cạnh trái ngược nhau hoàn toàn nhau. Phụ bản có sẵn nội dung do hệ thống đặt ra, AI của boss ở mức vừa phải, quanh đi quẩn lại cũng chỉ vài kiểu như vậy, giai đoạn nào cần dùng khinh công nhảy, giai đoạn nào phải gom lại ôm đoàn né tránh, đánh nhiều riết rồi ai mà chả quen.

Nhưng pk thi đấu cạnh kỹ trường lại khác.

Mỗi lần ghép cặp đánh trong cạnh kỹ trường đều là ngẫu nhiên, mà người đánh với người thì có cả tỷ khả năng có thể xảy ra, bởi vì ngươi vĩnh viễn không thể biết đối thủ của mình đang nghĩ gì. Bởi vậy, những người đánh phụ bản giỏi chưa chắc biết đánh pk, mà những kẻ pk giỏi chưa chắc biết đánh phụ bản.

Cơ mà, vì đặc tính đánh nhau trong cạnh kỹ trường, những ai pk giỏi phản xạ lẹ cùng với tốc độ nhanh, chỉ cần nắm rõ được nguyên lý của phụ bản thì học rất mau. Nhưng ngược lại thì không thể, từng có vô số trường hợp cao thủ phụ bản chui vào cạnh kỹ trường pk bị ăn hành đến khóc thành dòng sông. Trong mắt đại đa số người chơi PVP, phụ bản là thứ được tạo ra cho đám con gái cùng những đứa thích thư giãn giải trí chơi, cạnh kỹ trường cùng đánh xếp hạng sau khi max cấp mới là đích đến của những kẻ đam mê tranh tài nhiệt huyết!

Kinh cức điểu cùng nhóm người này đánh phụ bản một lần, trong lòng cũng thừa nhận năng lực chỉ huy đánh phụ bản Đường Môn.

Nhưng mà, muốn luận bàn pk?

Kinh cức điểu nghe mà buồn cười.

Một tên chỉ biết đâm đầu đánh phụ bản dám đòi pk với hội trưởng một công hội lớn như tôi? Bồ tèo, muốn chết cũng không cần dùng cách này dễ như vậy chứ...

Kinh cức điểu mỉm cười đáp lại "Thật sự muốn pk với tôi à?"

Lưu Xuyên cũng mỉm cười trả lời "Phải đó, trước giờ chưa từng thấy cao thủ Minh Giáo pk như nào, hội trưởng luận bàn với tôi thử một ván đi, coi như chỉ điểm một chút?"

Giang Thiếu Khuynh "..."

Kinh cức điểu bị một câu "chỉ điểm một chút" này biến thành lâng lâng cả người... Thôi vậy, người ta thái độ khiêm tốn đến vậy rồi, mình cũng đường đường là một hội trưởng, nếu từ chối hoài chẳng phải có vẻ rất nhỏ mọn sao?

Vì thế, Kinh cức điểu đồng ý "Được rồi, luận bàn pk một ván đi, nếu cậu đã bảo không biết về Minh Giáo, tôi chỉ điểm một chút cũng không có gì."

Giang Thiếu Khuynh "..."

Kinh cức điểu chủ động mời luận bàn, Lưu Xuyên chọn đồng ý.

Giang Thiếu Khuynh vốn cứ nghĩ là, Xuyên đội muốn giết chết loại cao thủ công hội này chỉ cần 20 giây là đủ rồi, nhưng kết quả lại khiến anh cảm thấy bất ngờ.

....Bởi vị trận luận bàn hữu nghị này, kéo dài suốt năm phút!

Giang Thiếu Khuynh lập tức hiểu được ý đồ của Lưu Xuyên, người này không phải là nương tay mà là đang ẩn giấu thực lực của mình, đồng thời khiêu khích khiến đối phương phô bày ra hết mức các kỹ xảo cá nhân, tiện cho hai tên tân thủ trong đội có thể quan sát học hỏi!

Người này... căn bản không phải đang pk, mà là đang mở chương trình học trực tuyến!

Bên kia Kinh cức điểu cũng là vô cùng cùng kinh hãi, ban đầu cứ đinh ninh mình có thể giết tên này dễ như trở bàn tay, lại không ngờ phải đánh gần năm phút đồng hồ mới đánh bại được hắn, hơn nữa cảm giác cứ kỳ quái làm sao ấy, nhất là ngay khoảnh khắc đánh thắng Đường Môn... cảm giác như sợi thần kinh đang căng thẳng bị bưng một phát đứt đột ngột, đánh thắng mà quái không thể tả...

Khụ khụ, ít nhất cũng là thắng, nếu không mất mặt hội trưởng rồi...

Lưu Xuyên mỉm cười nói trên kênh đội ngũ "Hội trưởng quả nhiên lợi hại!"

Kinh cức điểu cười đáp lời "Cậu đánh rất khá đó bồ tèo, cứ tưởng chỉ biết đánh phụ bản thôi chứ, không ngờ pk cũng rất siêu."

Giang Thiếu Khuynh "..."

Anh ta đang nương tay đó đồ ngu!

Nương tay một cách tỉnh rụi, khiến cho người xem ai cũng đoán không ra, mỗi bước đều được tính toán trước trong đầu, ngay cả cho đối phương thắng lúc nào và như thế nào cũng được tính sớm. Có thể nói trận pk này hoàn toàn là do một tay Lưu Xuyên khống chế biến thành một khoá dạy pk...

Giang Thiếu Khuynh thương hại nhìn Kinh cức điểu, vẫn còn đang ngây thơ lắm...

Kinh cức điểu bên kia đang âm thầm tư tán gẫu cho Lưu Xuyên "Huynh đệ, kỹ thuật pk của cậu rất tốt đó, tuy là thua tôi nhưng trình độ cỡ như cậu ở các công hội khác đều là cao thủ số một số hai rồi. Cậu còn chưa vào công hội nào nhỉ? Có muốn vào Đồng tước bên tôi không?"

Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn ý tốt của anh, tạm thời tôi không tính gia nhập công hội, mục tiêu trước mắt vẫn là dẫn đội mình đi đánh phụ bản thăng cấp thôi."

Kinh cức điểu tiếc nuối "Thôi vậy, nếu về sau đổi ý muốn vào công hội thì nhớ tìm tôi ha, bên tôi tuỳ thời hoan nghênh cậu gia nhập, thêm hảo hữu cái đi."

Hội trưởng tự mình gửi lời xin thêm bạn, Lưu Xuyên tự nhiên là đồng ý.

Đợi hai người họ rời đi rồi, Lưu Xuyên mới hỏi "Mới nãy có quay video ghi lại không?"

Ngô Trạch Văn nói "Có."

Lý Tưởng giơ tay "Tui cũng có."

Lưu Xuyên nói "Hai người cho tôi địa chỉ mail đi, tôi gửi cho hai người video với góc nhìn của mình, hai cậu bỏ chút thời gian xem xong video làm khán giả của mình, sau đó hãy xem tới video góc nhìn pk của tôi, sẽ rút ra được rất nhiều điều."

***

Tước vũ bên công hội Đồng tước vừa thấy hai vị hội trưởng hội phó bước ra khỏi Danh Kiếm Các, lập tức nhắn tin "Hội trưởng đánh xong rồi hả?"

Kinh cức điểu nói "Yên tâm, có quay lại clip đánh, Đường Môn này quả thực rất lợi hại."

Tước vũ hỏi "Lợi hại tới cỡ nào?"

Kinh cức điểu "Cách đánh của bọn họ dù cho có học cũng vô dụng, người khác đánh không được."

Dứt lời, Kinh cức điểu liền thuận tay kéo hai vị quản lý Thái sắc anh vù cũng Tước vũ vào room voicechat, dùng kênh video trực tuyến mở clip mình quay lúc nãy.

Tước vũ vừa xem vừa khiếp sợ, video kết thúc một hồi lâu rồi mới hoàn hồn trở lại, nói "Đúng là đánh không được, đánh ra được thành tích này quan trọng nhất không phải phương pháp, mà là kỹ thuật đánh boss của Đường Môn."

Kinh cức điểu nói "Không sai, đội của bọn họ không có buff, thoạt nghe cứ tưởng là vì thêm một người đánh nên mới đánh tốt hơn đội có buff. Nhưng thực tế thì quái trong các phụ bản cấp thấp kiểu này máu đều rất ít, thành tích cuối cùng do hệ thống tính ra chủ yếu dựa trên hiệu quả sát thương đánh ra, dù có thêm một người đánh trị số này cũng sẽ không được cộng thêm."

Kinh cức điểu không hổ là hội trưởng công hội Đồng tước, sức quan sát cực kỳ cẩn thận. Thành tích phụ bản cao như vậy mấu chốt không ở đánh quái mà là ở chỗ đánh boss.. Mấu chốt của bọn họ trong phụ bản này chính là ở Đường Môn liên tục tạo ra debuff xuất huyết chồng tầng lên boss.

Cứ mỗi lần Thiếu Lâm sử dụng phổ độ chúng sinh, cả đội sẽ có 5 giây không cừu hận, trong mỗi 5 giây kia mới là lúc Đường Môn chân chính ra tay dồn dmg, cùng với tạo tầng debuff xuất huyết lên tới 8 thậm chí là 10 tầng! Bởi vì cứ mỗi lần chồng hơn tám tầng debuff, lực phòng ngự của boss sẽ giảm mạnh, cũng sẽ giúp cho hiệu suất đánh boss của đội ngũ toàn bộ đều được nâng lên, dps tăng lên, thành tích bình xét của hệ thống cũng sẽ tăng lên.

Ba vị quản lý cũng chỉ kích động một chút liền nhanh chóng bình tĩnh lại, lẫn nhau trao đổi lý giải của bản thân.

Thái sắc anh vũ nói "Có thể trong thời gian ngắn ngủi cấp tốc tăng dps lên cao như vậy, tuyệt đối là một cao thủ, chúng ta nên giải quyết như thế nào?"

Kinh cức điểu hỏi "Lão Tước thấy thế nào?"

Tước vũ "Quả thật là một vị phụ bản thiên tài, có cách lý giải riêng cùng khả năng sáng tạo phương pháp đánh boss độc đáo, người như vậy là nhân tài mà công hội chúng ta nên mời chào, sau này lên 70 cấp phải lập đoàn khai hoang phụ bản, cần nhất chính là những tên am hiểu chế tạo phương pháp đánh boss như vậy."

Kinh cức điểu nói "Mới nãy tôi có thử mời, nhưng tên kia bảo tạm thời chưa tính vào công hội, với lại có nghe báo về là bên Thất tinh thảo cũng từng có ý lôi kéo cậu ta vào bên họ nhưng không thành công. Có lẽ người này chỉ đơn thuần muốn tổ đội đánh phụ bản thăng cấp, chứ không định vào công hội hoạt động."

Thái sắc anh vũ nói "Dù không muốn nhưng tôi phải thừa nhận, tại cái server này, tên kia làm vậy ngược lại là sáng suốt nhất."

Cả ba người trong chốc lát có chút không biết phải nói gì.

Ở server này có tới tận tám công hội chiến đội chia nhau cắt cứ, bất kể là công hội nào, một khi gia nhập lập tức phải đối mặt với ít nhất ba công hội thù địch. Nếu cậu ta dẫn đoàn của công hội mình đi gây sự, tự nhiên sẽ có công hội đối địch lập đoàn xử lý cậu ta. Nhưng ngược lại nếu không vào bất cứ công hội nào, để mình làm người tự do, tám công hội lớn sẽ vì mặt mũi bản thân mà không chủ động gây sự với cậu ta.

Tước vũ cau mày "Trình độ lợi hại, lại rất thông minh, sức quan sát rất mạnh, thái độ như vậy chứng tỏ là đã nhìn thấu tình huống của tám công hội chúng ta ở server này... Chuyện mời chào người nọ có lẽ là bất khả thi, tên kia rõ ràng muốn giữ thân tự do, không muốn đắc tội với công hội nào."

Kinh cức điểu lập tức hiểu được "Vậy bên chúng ta tạm thời mặc kệ kỷ lục thành tích Danh Kiếm Các đi, lập tức gọi các đoàn tinh anh đẩy nhanh tiến độ thăng cấp, phải nhanh chóng bắt lấy tam giáp của phụ bản cấp 35 Thập bát La Hán trận."

Tước vũ gật đầu "Đã biết, tôi đi an bài."

***

Nhóm quản lý bên Đồng tước hiển nhiên là noi theo phong cách bình tĩnh của Thiệu đội nhà mình, cũng thường xuyên lẫn nhau trao đổi ý kiến nên rất nhanh liền hiểu rõ tình huống, không tiếp tục tìm Lưu Xuyên nữa mà chủ động lui về. Tình huống bên Trường An thì khác, bởi vì Diệp lạc vô thanh tính cách cẩn trọng, nhất định phải tự mình thử mới chịu tin tưởng, nên hai đoàn tinh anh được phái ra vẫn đang tiếp tục vùi đầu trong phụ bản.

Bên này Lưu Xuyên lại lần nữa nhận được tin nhắn của công hội khác——

[Quốc sắc vô song] nói với ngài: "Xin chào cao thủ, tôi là hội trưởng của Quốc sắc."

Lưu Xuyên nhìn đến lời này, quả thực rất muốn cười, chiến đội Quốc Sắc nổi tiếng là lề mề chậm chạp, ngay cả công hội trực thuộc cũng bị lây nhiễm phong cách này, làm gì đều chậm hơn người khác.

Lưu Xuyên mỉm cười "Chào hội trưởng, muốn học cách đánh phụ bản đúng không?"

Quốc sắc vô song phát cái biểu tình chảy nước miếng "Cao thủ chịu bán công lược? Cần tài liệu hay kim tệ?"

Lưu Xuyên nói "Công lược dạy miễn phí, phái hai cái Võ Đang thái cực với Thiếu Lâm đao mạnh nhất qua học."

Quốc sắc vô song phát biểu tình khiếp sợ "Võ Đang thái cực với Thiếu Lâm đao? Cao thủ, phụ bản này cần tới hai phái này mới đánh được sao?"

Lưu Xuyên cười tủm tỉm "Cứ qua đi rồi biết:)"

Lát sau, hai vị hội phó của Quốc sắc đại giá quang lâm, một vị tên là Quốc sắc trà hương, một người là Quốc sắc vô ưu.

Đấu pháp của chiến đội Quốc Sắc lấy trung tâm là Võ Đang lưu phái thái cực đến khống chế cục diện, công hội trong game cũng có rất nhiều cao thủ Võ Đang đi theo lưu phái thái cực, hai vị này đều là quản lý nên trình độ không cần phải bàn cãi. Trong tay trường kiếm giương cao, bày bố trận pháp thái cực, thoạt nhìn quả thực tràn đầy tiên phong đạo cốt...

Mất 15 phút liền giải quyết xong boss thông quan phụ bản, Lưu Xuyên lần nữa giăng bẫy "Hai vị hội phó muốn pk luận bàn một trận thử không?"

Quốc sắc trà hương ngạc nhiên "Muốn luận bàn?"

Lưu Xuyên mỉm cười "Phải đó, trước giờ chưa pk với thái cực bao giờ, hai vị chỉ điểm một chút thế nào?"

"Ô-kê, ô-kê." Quốc sắc trà hương tính cách thoải mái, cũng không khách khí nhiều lời, lập tức gửi mời luận bàn.

Trận luận bàn này cơ hồ là y hệt lúc nãy, cũng bị Lưu Xuyên cố ý khống chế trong năm phút, sau đó thua một cách tỉnh rụi.

Quốc sắc trà hương thắng mà cảm thấy vô cùng quái đản, chủ động xin thêm hảo hữu với Lưu Xuyên, cũng pm hỏi có muốn gia nhập công hội không.

Lưu Xuyên vẫn ngàn bài một điều trả lời lại "Tạm thời chưa tính tới, cảm ơn ý tốt:)"

Tốp "học hỏi" thứ ba vừa rời đi, tốp thứ tư liền nối gót tới.

Lần này là người của công hội Phong hoả lang yên, Lưu Xuyên bảo họ cử cao thủ Minh Giáo thánh hoả mạnh nhất lại đây.

Lý Tưởng chơi game này lâu như vậy, nhưng vẫn là lần đầu tận mắt thấy một vị cao thủ Minh Giáo thánh hoả, trên người một thân quần áo đỏ như lửa khác hoàn toàn so với Minh Giáo hình thích khách thường thấy. Ngô Trạch Văn nhìn Minh Giáo dời đi debuff quái gây ra tới lui liên tục, cũng cảm thấy rất là thú vị.

Trước khi hai người rời đi, Lưu Xuyên cũng đề nghị pk với họ một trận.

Hội trưởng Phong hoả hí chư hầu của bọn họ cũng chủ động xin thêm bạn với Lưu Xuyên, trực tiếp nói "Cao thủ muốn vào công hội không? Bên tụi này đang lúc cần người tài, nếu anh gia nhập tôi lập tức cho anh một đoàn đánh phụ bản. Đánh mấy phụ bản cấp thấp này chán lắm, về sau tới 70 cấp lập đoàn khai hoang phụ bản đánh mới đã tay. Phụ bản đoàn yêu cầu phải có đoàn 30 người mới đánh được, đội của anh chỉ có 4 người, nhất định là không vào được phụ bản. Chi bằng cứ kéo hết bạn bè của anh qua bên này, tôi cho họ gia nhập vào đoàn tinh anh một luôn, về sau tiện mang đoàn đi khai hoang phụ bản 70?"

Vị hội trưởng này tính cách nhưng thực ra trực tiếp thẳng thắn, lời nói cũng rất có đạo lý. Chung quy phụ bản thấp chỉ để cho người chơi kiếm kinh nghiệm cùng trang bị mặc tạm thời, phụ bản đoàn 30 người sau khi max cấp mới là nơi mà tất cả các người chơi hướng tới.

Phụ bản 30 người sau khi max cấp mới có thể tham gia, có tỷ lệ rơi xuống trang bị tím phẩm chất cao nhất cùng với tài liệu hiếm dùng để đổi vũ khí cam, là mục tiêu chung cực của tất cả những người chơi theo PVE. Đội 4 người của Lưu Xuyên quả thực không đủ điều kiện đi đánh phụ bản lớn này.

Lưu Xuyên cười nói "Cảm ơn hội trưởng, nhưng tạm thời tôi chưa muốn gia nhập công hội. Chuyện sau khi max cấp đợi đến khi max cấp rồi mới tính đi, vả lại đánh phụ bản đoàn mệt lắm, đến lúc đó có khi tôi lại lười tham gia cũng nên."

Lưu Xuyên không phải thuộc đám đi PVE giải trí, anh mang theo hai con gà nhà mình thăng cấp là để tham gia thi đấu!

"..." Nói đến nước này mà vẫn vậy, Phong hoả hí chư hầu cũng rất bất đắc dĩ "Cứ suy xét kĩ lại đi, khi nào đổi thì pm cho tôi."

Lưu Xuyên mỉm cười "Ok, tạm biệt ha hội trưởng."

Chờ bọn họ đi rồi, Giang Thiếu Khuynh mới dám lén lút nhắn tin hỏi "Xuyên đội, anh làm vậy không sợ đắc tội với tất cả công hội sao?"

Lưu Xuyên nói "Không hề, miễn phí dạy công lược đó, tôi làm chuyện tốt như vậy thì làm sao đắc tội với bọn họ? Chà, mấy vị hội trưởng này tính cách đều rất được nha, trước khi rời đi đều xin kết bạn với tôi, về sau có đánh phụ bản, hai slot trống trong đội chúng ta cứ để dành cho các cao thủ đến lấp đi. Cao thủ của bọn họ nhiều như mây bay vậy, mọi người muốn xem lưu phái nào tôi gọi lưu phái ấy. Chậc chậc, lần này coi như ký thành công hợp đồng đội huấn luyện "ngàn sao" trường kỳ miễn phí."

Giang Thiếu Khuynh "..."

Quả thực là không biết phải nói cái gì mới phải...

——đội huấn luyện "ngàn sao" trường kỳ miễn phí?

——đội này bao gồm cao thủ đứng đầu của công hội Trường an, hội trưởng cùng hội phó của công hội Đồng tước, hai vị hội phó của công hội Quốc sắc, hội phó cùng hội trưởng công hội Phong hoả, danh sách này về sau không chừng còn tiếp tục gia tăng...

Xuyên đội vì muốn nhanh chóng gia tăng thực lực của Ngũ Độc cùng Thiếu Lâm mà vắt óc tìm phương pháp, dám gạt đám cao thủ của mấy công hội kia đến pk...

Đội hình toàn huấn luyện viên ưu tú như vậy, đó giờ mới thấy lần đầu!



Tiểu kịch trường

Lưu Xuyên (tủm tỉm): Bà xã.

Trạch Văn: Hở?

Lưu Xuyên (thừa dịp sáp tới hun cho đã): Bà xã nói thiệt đi, em thích anh lắm đúng hơm?

Trạch Văn: Ờ, tối nay ra thư phòng ngủ đi.

Lưu Xuyên:....what???

Ôm gối đầu nằm ở thư phòng, Lưu Xuyên đang tự hỏi có nên bán đi nhà này mua nhà khác chỉ gồm một phòng ngủ hay không, nếu chỉ có một phòng ngủ, Trạch Văn sẽ không kêu mình đi thư phòng ngủ nữa, đúng không nhỉ? Mình thiệt là thông minh!

Trạch Văn: Vậy ngủ trên sàn nhà đi.

Lưu Xuyên:... Chiếu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.