Trong Võ Lâm, cả hai lưu phái khôi lỗi cùng lưu phái cổ trùng được tất cả các người chơi bầu chọn là khó chơi nhất, mấu chốt chính là nằm ở đặc điểm khống chế thuộc hình thức buộc phải "nhất tâm nhị dụng".
Ngũ Độc là buộc phải liên tục hoán đổi giữa năm loại pet với nhau, thao tác vô cùng phức tạp. Gọi ra pet, chỉ định vị trí di chuyển của pet, đồng thời khống chế di chuyển của bản thân, lúc cần phải hiến tế pet, sau đó gọi ra một con pet khác, lại phải chỉ định vị trí di chuyển của pet... Một loạt thao tác phải liên tục lặp đi lặp lại, yêu cầu đối với tốc độ tay cực cao, nếu như không thể đáp ứng được tốt độ, vậy ngươi vừa mới gọi pet ra chưa kịp chỉ định nó đi đâu, nó đã bị đối thủ giết chết, vậy còn chơi cái gì nữa? Nằm chờ đối phương lại giết mình cho rồi.
Đường Môn cũng tương tự như vậy, gọi ra con rối, chỉ định vị trí đặt con rối, lại gọi ra con rối thứ hai, lại chỉ định vị trí của con rối... Một loạt các con rối phải được khống chế đồng thời một lúc, chủ nhân phải chạy xen kẽ các con rối, nếu không có tốc độ tay cực nhanh, căn bản không có khả năng hoàn thành các thao tác phức tạp như vậy.
Bởi vì hai lưu phái này là hai lưu phái có yêu cầu cao nhất đối với tốc tộc tay của người chơi, nên có thể từ đó mà suy ra, tốc độ tay của cả Lưu Xuyên lẫn Tô Thế Luân, thuộc dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-nam-than-nam-than-manh-nhat/2155234/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.