Thông qua hình chiếu trong phòng nhìn biểu hiện xuất sắc của Tô Khuyết, Lâm Khinh Vũ hận tới nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thế nào cũng không hiểu được Tô Khuyết nổi danh là bình hoa di động sao đột nhiên lại diễn xuất tốt như vậy, tuy không thể nói là xuất sắc, thế nhưng đóng phim thần tượng là dư dả.
Thế nhưng ngoài mặt Lâm Khinh Vũ vẫn không tỏ vẻ gì, vẫn lạnh lùng thản nhiên nói: “Tề tổng—–”
“Khinh Vũ à, em thấy không… lần này diễn xuất của Tô Khuyết thực sự không tồi, so với biểu hiện của em vừa nãy còn tốt hơn không ít.” Tề Dự dần dần hồi phục khỏi phút chấn động, ngón trỏ gõ gõ nhẹ mặt bàn, có chút ám muội nói.
Lâm Khinh Vũ hận Tô Khuyết thấu xương, thế nhưng ngoài mặt vẫn phải tỏ ra lạnh nhạt: “Quả thực rất tốt, Tô tiền bối không hổ là tiền bối, trước kia vẫn luôn đùa giỡn, chỉ cần tiền bối nghiêm túc, đám người mới chúng ta quả thực không thể so sánh.”
Ở trước mặt Tề Dự, Lâm Khinh đóng vai một thánh nam lạnh lùng cấm dục… trong lòng chỉ có mỗi người yêu Đàm Thành, không có người đàn ông nào khác có thể lọt vào mắt.
Vì thế, cậu ta đồng dạng cũng không thể tỏ ra lưu tâm tới tài nguyên.
“Kia em nói xem, nếu tôi giao vai nam chính của ‘ánh trăng nói dối’ cho Tô Khuyết thì thế nào? Thoạt nhìn hiệu ứng khi cậu ta đóng nghiêm túc cũng không tệ lắm.” Tề Dự hứng thú nhìn Lâm Khinh Vũ, thử hỏi.
Lâm Khinh Vũ suýt chút nữa không thể giữ vững, thế nhưng vẫn cố chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/185476/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.