Thấy Sở Tự đáp ứng, Viên Tiệp thực cao hứng: “Tiểu Tự, có em cùng tham gia giải đấu này, anh thực sự vui lắm.”
Này cũng đại biểu Sở Tự đồng ý công khai quan hệ của bọn họ trước mặt đồng sự của anh.
“Đến khi đó anh cũng lên sàn đấu à?” Nghĩ tới gì đó, Sở Tự hỏi.
Đó là trận cậu mong chờ nhất.
Viên Tiệp gật gật đầu: “Ừm, tuy giải đấu dành cho nhóm trẻ nhưng anh là trung tướng đã giữ chức quán quân liên tục mười mấy năm qua nên sẽ xuất hiện ở trận cuối cùng, bồi bọn họ luyện tập…”
Những giải đấu thế này anh đã tham gia rất nhiều, sớm đã không còn kích động cùng khẩn trương như thời còn trẻ.
Điều làm anh phấn khởi chính là Sở Tự đồng ý bồi anh tham dự hoạt động của đơn vị, làm quen với đồng sự cùng bạn bè của anh.
“Vậy thì tốt rồi, em rất muốn xem bộ dáng điều khiển cơ giáp của quán quân mười mấy năm liền của giải đấu a, nhất định rất tuyệt vời. Em tin tưởng lần này anh lại lấy được giải.” Sở Tự thực mong chờ nhìn anh.
Viên Tiệp nhìn Sở Tự, có chút thất thần.
Kỳ thật mười mấy năm trước, ngay trong giải đấu đầu tiên giành được giải quán quân anh có mời Sở Tự tới xem, khi đó Viên Tiệp thực khẩn trương cũng thực thấp thỏm, anh cảm thấy giải quán quân này rất quan trọng nên đã mời người quan trọng nhất trong sinh mệnh của mình tới xem, anh định sau khi giành được giải quán quân sẽ bày tỏ với Sở Tự, tuy bọn họ có hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/1493627/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.