Tuy Viên Tiệp từ sớm đã mở quyển hạn sử dụng tài khoản ngân hàng của mình cho Sở Tự, cũng nói Sở Tự có thể tùy tiện sử dụng.
Thế nhưng phải dùng một số tiền lớn như vậy, Sở Tự vẫn gọi điện cho Viên Tiệp, hỏi ý anh.
“Giữa hai chúng ta cần gì phải phân biệt như vậy a Tiểu Tự, không phải anh đã sớm nói tiền của anh chính là tiền của em, em có thể tùy ý sử dụng rồi à? Muốn đầu tư thì cứ đầu tư đi, không ai đầu tư cho phim của em, em tự đầu tư, tự làm ông chủ cũng không sai.” Viên Tiệp thực ủng hộ quyết định của Sở Tự, đoạn thời gian trước Sở Tự dốc sức chỉnh sửa kịch bản thế nào, anh đều thấy rất rõ.
Vô duyên vô cớ tự dưng hủy đầu tư, làm hết thảy cố gắng của Sở Tự đổ sông đổ bể. Cho dù Sở Tự không có ý định tự đầu tư, anh nghe xong cũng sẽ thuyết phục Sở Tự làm vậy.. Kịch bản Sở Tự viết rất tuyệt, không có đạo lý nào để nó phủ bụi.
Sở Tự thực cảm động: “Cám ơn anh, tôi nhất định sẽ không để phần đầu tư này lỗ vốn, sẽ nhanh chóng trả lại tiền cho anh.”
Đây là một số tiền không nhỏ.
Đó giờ Sở Tự không phải người thích chiếm tiện nghi của người khác, cho dù hiện giờ cậu cùng Viên Tiệp là người yêu thì cậu cũng không theo xem tiền của đối phương là của mình như những cặp tình nhân khác.
Tựa như cậu cũng không xem hết thảy tiền tài của cha mẹ là của mình vậy.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/1493611/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.