Sở Tự chưa từng gặp chuyện thế này.
Cũng không biết làm sao an ủi.
Phan Nghiên Nghiên vẫn tự lẩm bẩm nói: “Trước đây khi em còn nhỏ, đột nhiên một ngày nọ ba dẫn em tới gặp một cô bé, nói đó là chị gái của em, bảo em gọi là chị. Khi đó em thực vui sướng gọi chị ơi, thế nhưng chị ấy lại phun nước miếng vào mặt em, bảo mẹ em là kẻ thứ ba, còn em là đồ con rơi, là mẹ đã phá hoại cuộc sống hôn nhân của mẹ chị ấy… Khi đó em mới biết hóa ra mẹ không phải là vợ của ba, mà ba thì lại là chồng người khác, điều đó thực xấu hổ.”
“Sau đó trong khoảng thời gian dần dần trưởng thành, em thực hận ba, cũng thực hận mẹ… Em đã nhìn thấy vợ của ông ấy, bà ấy là một người thực hiền lành dịu dàng, cho dù biết em là con riêng cũng không hề nói một lời độc ác, còn bảo ân oán của bậc cha mẹ không liên quan tới con cái. Em thực không hiểu vì sao cha lại ngoại tình, vì sao lại có nhiều tình nhân như vậy, lại càng không hiểu vì sao mẹ mình lại muốn chen chân làm kẻ thứ ba, hơn nữa vì sao lại sinh ra em.” Phan Nghiên Nghiên thực đau khổ khi sinh ra trong một gia đình không bình thường như vậy: “Em từng rất khổ sở vì thân phận của mình, em cảm thấy thực xấu hổ thực đau đớn….”
“Trước kia tính cách của em cũng không phải thế này, cho dù người ta nói gì, em vẫn không cho là đúng, cứ quang minh chính đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/1493599/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.