Ngay đêm đó dưới sự lo lắng hối thúc cùng trợ giúp gói gém hành lý của Viên Tiệp, Sở Tự liền dọn tới căn hộ quân bộ có nhóm cảnh vệ tuần tra của Viên Tiệp.
Nơi này cũng không lớn hơn căn hộ của Sở Tự bao nhiêu, là dạng căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ một phòng khách, bài bố trong hệt như các căn phòng kiểu mẫu.
Vừa đủ cho hai người ở.
“Ôi chao anh Viên, tôi ở phòng nào?” Sở Tự theo bản năng quét mắt nhìn một vòng, bố cục hai phòng cơ hồ giống như đúc, thế nhưng rõ ràng là một phòng đã có người ở, một phòng bị bỏ trống, vì thế mới đưa ra vấn đề này.
Hiện giờ cậu cùng Viên Tiệp đã là người yêu, không còn là quan hệ bạn cũ như trước nữa.
Vì thế sau khi dọn tới ở chung với nhau, cậu muốn biết rốt cuộc ở chung một phòng tốt hay ở riêng thì tốt hơn.
Làm người yêu cùng ngủ một giường hẳn là chuyện rất bình thường mới đúng.
Chính là cậu cùng Viên Tiệp chỉ mới xác định quan hệ không lâu, tốc độ như vậy có phải quá nhanh rồi không?
Chỉ một câu ngắn ngủi, Sở Tự đã bắt đầu sầu não, trong đầu xuất hiện vô số cảnh tượng làm người ta vừa mơ màng lại rối rắm.
Chính là….
Rất nhanh sau đó, Viên Tiệp đã phá nát ảo tưởng của Sở Tự.
Làm một vị cán bộ kỳ cựu trong trong sạch sạch, cho dù người yêu đã ẩn ý đưa ra lời đề nghị ở chung nhưng anh vẫn thực quân tử kéo hành lý của Sở Tự vào căn phòng trống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-kinh-ky-nhan-nguoi-dai-dien-xuat-sac-nhat/1493597/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.