Dịch & biên: †Ares†
oOo
Hôm sau.
Lớp chữ Đinh.
Đây là lớp kém cỏi nhất học viện Thiên Phủ, đệ tử trong lớp mỗi ngày đều phờ phạc tới học viện, vừa bước vào cổng, chúng nó đã cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn ánh mắt của những người xung quanh.
Chúng nó mặc y phục màu lam, đây là loại trang phục được học viện Thiên Phủ quy định theo bốn cấp bậc.
Màu lam đại biểu lớp chữ Đinh, cũng là màu đại biểu cho sự kém cỏi nhất.
Đám học sinh chung quanh nhìn thấy hơn mười học sinh y phục màu lam thì cùng cười vang nhạo báng. Phế vật, dù ở đâu cũng không được hoan nghênh.
Tu luyện coi trọng thiên phú, thiên phú không tốt, nếu không có đại cơ duyên bù đắp thì tuyệt đối không có bao nhiêu thành tựu. Bởi vậy thiên phú không tốt chính là phế vật. Đây là một câu chúng nó được nghe nhiều nhất kể từ khi gia nhập học viện Thiên Phủ.
Tối hôm qua chúng nó nhận được thông báo, có lão sư mới sẽ dạy bọn hắn. Đối với chúng nó mà nói, việc này chẳng có ảnh hưởng gì cả, bởi vì chúng nó đã buông xuôi chính bản thân mình, thầm nghĩ học ba năm, tốt nghiệp xong sẽ thành thành thật thật làm một nghề gì đó mà kiếm sống, trở thành một người bình thường.
Con đường tu luyện không phải người có thiên phú kém như chúng nó có khả năng dính dáng.
Còn về lão sư, chúng nó cũng không có nghĩ nhiều. Trong số chúng nó, ngay cả Hậu Thiên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955958/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.