Dịch & biên: †Ares†
oOo
Khi exp của Xoay Chuyển Càn Khôn tăng tới một nửa, Lâm Phàm ngừng lại. Thời gian cũng qua kha khá rồi, ai biết viện trưởng học viện Thiên Phủ sẽ tới lúc nào.
Mà đũng quần Yến hoàng cũng đã sưng tướng lên, muốn xé rách vải mà chui ra.
Nếu đây là người bình thường, Lâm Phàm tuyệt đối sẽ trỗi dậy lương tâm, dừng tay ở đây. Nhưng đây là Yến hoàng, Lâm Phàm sẽ không cho qua chuyện đơn giản như vậy.
Được, tạm thời tha cho ngươi một mạng, lại bắt hoàng hậu của ngươi khai đao.
Lâm Phàm cầm lấy thần khí Cửu Ngũ Đại Hồng Chuyên vỗ bốp bốp hai cái lên đầu hai người, sau đó ngoáy ngoáy mũi, đi tới trước mặt hoàng hậu.
- Ừm, đúng là một mỹ nhân, người thương hoa tiếc ngọc như ca làm sao nhẫn tâm ra tay được đây? Thật sự là tội lỗi!
Lâm Phàm cũng không phải người mù, tự nhiên nhìn ra hoàng hậu trước mắt này thật sự rất được.
Xinh đẹp tới trình độ này hiếm thấy a, chỉ là trước mặt với sau lưng cùng một dạng, thật sự quá đáng tiếc.
Lâm Phàm nắm lấy bàn tay mềm mại không xương của hoàng hậu, nhéo nhéo mấy cái, thật sự là trơn nhẵn vô cùng.
- Ài, bảo sao, bàn tay nhỏ bé này đúng là thích hợp với quả ớt chỉ thiên của Yến hoàng, quả thật là trời sinh một đôi.
Lâm Phàm nhìn nhìn tay hoàng hậu, sau đó cười gian.
- Thân làm mẫu nghi một nước, đáng lẽ ngực cũng phải to vang thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-he-thong/1955937/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.